Nghe tiếng gọi, Nhược Trúc đứng lại , xoay người nghi hoặc nhìn về phía nam tử.
Trong quán này cũng chỉ có nàng và hắn, tiểu thư tất nhiên là hướng nàng gọi.
Nói đến mới nhớ.
Trong quán này ngoài nàng còn có một người a.
Thật ra ngay từ đầu nàng không có ý định bước vào quán này, nàng đối với những thứ dơ bẩn rất nhạy cảm.
Âm khí nơi này quá nặng. Hẳn là trong nhà có "vật gì đó". Hơn nữa còn là "vật gì đó" không đơn giản .
Nếu không, âm khí cũng sẽ không thịnh như vậy.
Nàng cũng từng đi qua nơi này một hai lần, nhưng lần này âm khí đặc biệt thịnh (nhiều).
Bất quá cũng không liên quan đến nàng, nàng cũng không tính nhúng tay vào. Cho nên trong đó có "vật" gì.. dường như đối với nàng cũng không quá ảnh hưởng.
Đúng vào lúc nàng định xoay người hướng hướng khác đi thì trong đầu, hệ thống âm thanh vang lên.
"chủ nhân, bên trong có thứ tốt."
Nhược Trúc nhất thời thu lại bước chân.
"cái gì thứ tốt?"
"chủ nhân không biết đi, ta hoạt động dựa vào năng lượng âm dương, bao gồm âm khí và dương khí.
"Dương khí thì đã có năng lượng mặt trời, nhưng âm khí lại quá ít ỏi, ta cần thuần âm, trong khi nơi này âm khí thường sảm tạp nhiều thứ khác nữa."
"ý ngươi là bên trong có thuần âm chân khí?" Nhược Trúc hơi cau mày..
"đúng vậy, nếu ta có thể hút đi số âm khí thuần âm ấy, ta sẽ có thể cân bằng với dương khí đồng thời tiến hành thăng cấp."
"ồ? ngươi còn có thể thăng cấp?"
"đúng vậy, chủ nhân. Ta thăng cấp sẽ thuận tiện và dễ dàng giúp đỡ người hơn, đồng thời thưởng cho cũng sẽ giá trị hơn nhiều."
"thế thì đi thôi." Nghe đến thưởng cho giá trị tăng lên, vốn đang định rời đi, người nào đó hai mắt lòe lòe tỏa sáng không chút do dự xoay người bước vào quán.
Và vì thế mới có màn Nhược Trúc ngồi gặm vịt quay tại đây.
Trong khi đó, hệ thống bằng tốc độ nhanh nhất hút đi thuần âm chân khí xung quanh, tiến hành luyện hóa năng lượng.
kết thúc hồi tưởng---- ------ ------ ------ ------ ------ ------
Nhược Trúc nhìn nam nhân một lượt từ trên xuống dưới, ánh mắt mang theo một tia tìm tòi.
Thực chất là đang đợi hệ thống tra tư liệu về người này.
Nhược Trúc vừa bước vào quán đương nhiên nhìn thấy hắn, bất quá thì đã sao, nàng mới mặc kệ hắn là ai.
Có câu nước sông không phạm nước giếng, nàng không chọc hắn quản hắn là nhân vật nào.
Ăn là nhất, mọi thứ đợi ăn xong rồi tính.
công tử cho gọi tiểu nữ có việc gì không?" nàng nhẹ giọng hỏi.
Vân Thiên Ngự nhìn trước mắt tiểu cô nương, trong ánh mắt nàng nửa phần biến hoá cũng không có làm hắn có chút kinh ngạc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!