Chương 34: Tỏ Tình

Rolls Royce đen chậm rãi rời khỏi nhà chính, không khí trong xe cực kỳ yên tĩnh, tài xế xe ngồi trên ghế lái không ngừng nhìn sang kính chiếu hậu không biết phải mở miệng thế nào.

Mỗi lần như thế này đều có Lương trợ lý lên tiếng giúp ông ấy nhưng hôm nay Lương trợ lý đã được về nhà không ai có thể giúp ông ấy hỏi cả.

Tài xế hít một hơi thật sâu rồi cuối cùng cũng lên tiếng hỏi:

"Cậu chủ, ngài định đi đâu ạ."

Em muốn đi đâu. Nguyễn Minh Hoàng hỏi cậu.

Anh cũng chỉ là kiếm một cái cớ để ở riêng cùng cậu chứ anh cũng không biết phải dẫn cậu đi đâu.

Hai người vừa mới dùng bữa xong không thể dẫn cậu đến nhà hàng để dùng bữa được.

Với độ tuổi này của cậu thì anh có thể dẫn cậu đi xem phim hoặc đến công viên nhưng với tính tình lười biến của cậu anh lại không cảm thấy cậu sẽ thích những chỗ đông người ồn ào đó, vì vậy anh cũng không biết phải dẫn cậu đi đâu mới có thể dỗ giành cậu được.

Phan Miêu Vũ kinh ngạc không ngờ anh lại hỏi cậu, nhưng cậu thật sự không quá thích đi đâu cả, đối với cậu vấn đề này thực sự quá khó.

Nếu là sở thích thì cậu thích ăn.

Nhưng bọn họ vừa ăn rồi nếu hiện tại cậu lại nói với anh rằng đi ăn thì thật sự chẳng khác gì heo cả, cậu sẽ bỊ anh chọc cho đến chết, vì vậy cậu lắc đầu nói: Tôi không biết.

Nguyễn Minh Hoàng thở dài, anh biết cậu sẽ nói vậy mà.

Anh có thể cảm nhận được sự rò bó của cậu mỗi lần bên cạnh anh, giống như cậu đang tạo khoảng cách giữa hai người.

Điều này khiến anh cực kỳ buồn bực nhưng chuyện này cũng là do bản thân anh tạo ra, cậu chỉ là làm theo mong muốn của anh mà thôi.

Phan Miêu Vũ thấy anh nhìn mình mà chẳng nói gì thì không khỏi thắp thỏm, cả người cậu đều đứng ngồi không yên, thật sự cậu không biết rốt cuộc anh muốn nói chuyện gì với mình mà phải lấy cớ dẫn cậu ra ngoài.

Có chuyện gì không thể về nhà từ từ nói hay sao.

"Em có muốn ăn bánh kem hay không." Nguyễn Minh Hoàng nhớ đến việc cậu rất thích ăn uống này nọ nhưng bởi vì anh cảm thấy ăn những thứ bên ngoài thực sự không tốt cho sức khỏe của cậu nên đã không cho cậu mua về.

Hiện tại không thể nghĩ ra nơi nào thích hợp vì vậy anh đành hỏi thử.

Được. Phan Miêu Vũ nghe anh nhắc đến bánh kem hai mắt liền sáng rực, cũng lâu lắm rồi cậu không được nếm thử món ngọt ngào mang hương vị béo ngậy như bánh kem rồi.

Lần trước khi đến sinh nhật cậu, mẹ anh đã mua cho cậu một cái bánh nhỏ.

Bởi vì người nhà Nguyễn gia không quá thích ăn đồ ngọt nên cuối cùng cái bánh kem nhỏ đó đều vào miệng cậu cùng Nguyễn Minh An.

Hiện tại anh muốn dẫn cậu đi ăn bánh ngọt, đúng là quá tốt rồi.

Đây chẳng lẽ là hiện tượng ăn no trước khi chết trong truyền thuyết.

Nguyễn Minh Hoàng không biết cậu đang nghĩ gì trong đầu, sau khi thấy cậu gật đầu liền lấy điện thoại ra gọi cho Lương trợ lý.

Từ trước đến giờ anh nào biết nhà hàng nào có bán bánh kem đâu, bởi vì vậy anh phải gọi cho trợ lý chuyên dụng của mình để hỏi rồi.

Đầu dây bên kia vang lên hai tiếng liền có người nhận máy.

Tiếng nói của Lương trợ lý nghi hoặc vang lên:

"Nguyễn tổng, có chuyện gì không ạ."

"Anh có biết nhà hàng nào có bánh ngọt ngon không."

Lương trợ lý nghe vậy liền nghi hoặc nhưng vẫn trả lời đầy chỉnh tề:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!