Đêm hôm đó, người ở Tây điện của Tú Di điện bận rộn viết vời. Đào Giáp chép nội quy trong cung, Cố Nghi thì viết truyện.
Đợi đến khi canh ba trôi qua, Cố Nghi rũ cánh tay đau nhức, nhìn kiệt tác của mình một cách rất hài lòng, mà Đào Giáp ở bên cạnh như con gà đang mổ thóc, ngủ gà ngủ gật.
Cố Nghi đánh thức Đào Giáp: "Ngươi đừng ngủ ở đây, về giường ngủ đi. Sáng sớm mai ta phải đi tìm Tề Mỹ nhân."
Đào Giáp mơ hồ gật đầu.
Giờ Thìn vừa đến, Cố Nghi bị tiếng gõ cửa ồn ào đánh thức.
"Vương Quý nhân mời Cố Mỹ nhân của Tú Di điện đến chính điện!"
Vương Quý nhân? Tìm mình?
Cố Nghi lật mình ngồi dậy như cá chép.
Đào Giáp vội vàng đi đến mở cửa điện: "Vương Quý nhân tìm Mỹ nhân có việc gì?"
Cung nữ tới từ chính điện sắc mặt tái nhợt, vô cùng khó coi: "Mời Mỹ nhân đi mau ạ!"
Cố Nghi vội vàng tắm rửa, cô vẫn chả hiểu rõ đầu đuôi tai nheo gì, không ngờ Vương Quý nhân lại vội vàng đi tìm cô như vậy.
Chẳng lẽ chỉ để khoe khoang? Dù sau kể từ khi hoàng đế vứt cô lại thì hai người bọn họ vẫn chưa gặp nhau lần nào.
Trong chính điện của Tú Di điện, tiếng khóc từng đợt vang lên.
Cố Nghi trong lòng trầm xuống, chuyện gì thế này?
Vương Quý nhân cau mày mắng: "Đừng khóc nữa, nếu còn khóc nữa thì không được vào điện."
Cung nữ cấp hai Hoa Quế ngừng khóc: "Mong Quý nhân làm chủ cho Hoa Hòe. Cô ấy chết rất thảm, nếu lính canh tuần tra không phát hiện thì không biết Hoa Hòe sẽ bị ngâm trong giếng bao lâu nữa…"
Nghe đến đây, Cố Nghi cố gắng nhớ lại, Hoa Hòe là ai?
Trong tiểu thuyết dường như không có người như vậy!
Vương Quý nhân trừng mắt nhìn Cố Nghi: "Cố Mỹ nhân có gì muốn nói không?"
Cố Nghi quỳ xuống nói: "Vấn an Quý nhân, nhưng Hoa Hòe là ai?"
Cung nữ Hoa Quế đang quỳ trên mặt đất lập tức kinh ngạc nói: "Cố Mỹ nhân đừng làm ra vẻ trong lòng đã rõ mà còn giả vờ hồ đồ nữa! Đêm đó Quý nhân bị đau ngực, cung nữ đi đến Tây điện của Tú Di điện mời bệ hạ tới chính là Hoa Hòe!"
Cố Nghi nhướng mày: "Ồ, là cô ấy à. Ta còn chưa nói với cô ấy một câu nào, đương nhiên không biết cô ấy là Hoa Hòe."
Vương Quý nhân lạnh lùng mắng: "Ngươi còn kiếm cớ! Không ngờ ngươi lại là kẻ xấu xa như vậy. Hoa Hòe chỉ là chạy việc vặt cho ta mà ngươi lại ghi hận với cô ấy như vậy! Tính kế lấy mạng cô ấy, đúng là nham hiểm!"
Cố Nghi: "Khoan đã!" Vụ này tôi không gánh nổi đâu!
Cô nói tiếp: "Hoa Hòe bị giết khi nào? Rơi xuống giếng nào? Được tên thị về nào tìm thấy? Là tự vẫn, bị người khác giết hay là một tai nạn? Nếu Quý nhân chưa điều tra vụ việc này kỹ càng mà đổ tội lên đầu thiếp thân thì thật oan uổng quá! Từ tối hôm trước đến tối nay, thiếp thân luôn ở cùng với Đào Giáp. Sáng hôm qua sau khi thức dậy, thiếp thân đã đến gặp Tề Mỹ nhân, sau đó lại gặp Hồ ti kế của Ti kế ti.
Sau đó thiếp thân luôn ở trong điện giám sát Đào Giáp chép nội quy trong cung, lấy đâu ra thời gian để đi giết hại một cung nữ đến tên họ còn không biết chứ?"
Vương Quý nhân đứng thẳng người dậy: "Đúng là miệng lưỡi sắc bén, ngươi không cần phải tự mình làm, chỉ cần bỏ tiền thuê người giết là được!"
Cố Nghi thở dài: "Quý nhân, nhưng thiếp thân không có tiền để thuê người giết đâu!"
Đào Giáp lập tức xác nhận: "Đúng vậy! Mỹ nhân nghèo rớt mồng tơi, đến thưởng tiền còn không có nữa là!"
Cố Nghi nghẹn lời liếc nhìn Đào Giáp, tuy rằng ngươi có ý tốt, nhưng ngươi có thể khéo léo hơn một chút được không hả?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!