Chương 45: (Vô Đề)

Đoàn người chỉ nghỉ lại trạm dịch này một đêm, sáng hôm sau lại tiếp tục lên đường tiến về Cừ Thành ở phía nam.

Cố Nghi ngồi trong xe ngựa tò mò nhìn ra ngoài, lúc này đã gần đến cuối năm, trên đường chính không chỉ có đoàn của họ, nhiều người cũng đang vội vã về quê đón Tết. Phía trước là Cừ Thành, nơi được xem là thành lớn nhất trong vòng trăm dặm trở lại, do hai con sông giao nhau tại đây nên được gọi là Cừ Thành.

Trong sách, chuyến nam tuần vào mùa xuân bắt đầu từ Cừ Thành, từ đây đoàn sẽ đi thuyền dọc theo sông Lạc xuống phía Nam để đến thẳng phủ Thanh Châu.

Tiêu Diễn xuất hành với lộ trình rất kín đáo, thường xuyên thay đổi đường đi một cách bất ngờ, còn có nhiều xe ngựa đen cùng kiểu chia thành nhiều nhánh để che giấu hành tung. Mấy tên cướp thông thường không thể đến gần, nếu có ai âm mưu mờ ám thì cũng khó mà nắm bắt được đường đi của đoàn.

Trong triều đình rất ít người biết rằng Tiêu Diễn đang đi đến Phủ Châu, ngay cả Cố Nghi cũng chỉ biết vào phút cuối trước khi khởi hành, mấy người hầu cận thân thiết cũng không dám nói lung tung.

Thấy Cố Nghi im lặng không nói gì, Đào Giáp liền lên tiếng: "Khi đến Cừ Thành, Cao quản gia nói sẽ nghỉ lại vài ngày, phu nhân lúc đó có thể thoải mái nghỉ ngơi."

Chỉ đi có mấy ngày ngắn ngủi, nhưng Đào Giáp cũng đã dần quen với vai diễn mới.

Cố Nghi gật đầu, than thở: "Có thể nghỉ vài ngày là được rồi!" Cơ thể này của cô khá yếu ớt, mỗi lần ngồi xe ngựa đều cảm thấy vô cùng khó chịu.

Khi đến Cừ Thành, việc đầu tiên Cố Nghi làm sau khi xuống xe là tắm rửa thoải mái và ngủ một giấc thật ngon.

Cô ngủ liền một mạch đến tận chiều tối, cũng không ai đến quấy rầy.

Sau khi tỉnh dậy, Cố Nghi thấy trong phòng không có ai, trên bàn chỉ có một ngọn đèn nhỏ, bên cạnh là một ấm trà và một đĩa bánh ngọt.

Đào Giáp không biết đã đi đâu…

Cố Nghi đứng dậy uống một ngụm trà, khoác lên mình chiếc áo choàng màu nâu nhạt rồi tự mình đi ra ngoài phòng, xuống tầng dưới của trạm dịch.

Chỉ thấy Triệu Uyển dẫn theo Tú Hà và hai người tùy tùng đang đứng ở cửa. Cô ấy khoác một chiếc áo choàng đỏ thẫm, trong tay cầm lò sưởi cầm tay, dường như chuẩn bị ra ngoài trạm dịch.

Triệu Uyển ngước mắt thấy Cố Nghi đang xuống lầu, liền cất tiếng gọi: "Nghi tỷ tỷ có muốn cùng bọn ta ra chợ không?"

Cố Nghi hỏi: "Chợ gì vậy?"

Triệu Uyển giải thích: "Gần đến Tết rồi, Cừ Thành xưa nay thường bày chợ bán, có thể xem đèn lồng, mua bán cũng tấp nập. Đoàn của chúng ta hiện đang nghỉ ngơi ở đây, không có việc gì làm, Nghi tỷ tỷ có muốn đi cùng A Uyển không?"

Cố Nghi nhìn quanh cũng không thấy Tiêu Diễn, đoán rằng đây chỉ là các nữ nhân ra ngoài đi dạo, nên gật đầu: "Ừ, ta sẽ đi cùng mọi người."

Trước khi ra khỏi trạm dịch, cô không quên dặn dò người hầu còn lại: "Lát nữa nếu gặp tì nữ của ta – Đào Giáp, phiền nói với cô ấy một tiếng là ta đã ra chợ rồi."

Ra khỏi trạm dịch, họ hướng về phía cổng thành, chợ Cừ Thành nằm trên hai con đường dài giao nhau, người qua lại tấp nập.

Hai bên đường, các thương nhân bán đủ loại hàng, từ lông thú, rau củ, hoa quả cho đến các quán nhỏ bán đồ ăn vặt.

Cố Nghi ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào của hạt dẻ rang, liền cảm thấy đói bụng.

Cô quay đầu nhìn sang thì thấy một quán nhỏ treo cờ ghi "Đường Hương Quán", trước cửa có một chiếc chảo sắt lớn đen bóng đang bốc khói nghi ngút, trong chảo chất đầy hạt dẻ rang vàng ươm.

Thấy cô dừng chân, tùy tùng lập tức nhiệt tình bước tới mua một túi rồi đưa cho cô: "Nghi phu nhân nếm thử đi ạ, đây là món ăn vặt dân dã, ở trong cung… à, ở nhà không thường có đâu."

Cố Nghi cười híp mắt, nhận lấy: "Đa tạ." Rồi bắt đầu bóc vỏ ăn.

Triệu Uyển thấy cô vừa đi vừa ăn một cách thích thú, tò mò hỏi: "Hạt dẻ này ngon đến thế à?"

Cố Nghi đưa cho cô ấy một hạt: "Muội cũng thử xem, ngọt lắm đấy!"

Triệu Uyển nhận lấy, vừa cầm trong tay thì bên tai đã nghe thấy một giọng nói hơi già nua: "Phu nhân này có tướng mạo tốt quá."

Hai vị "phu nhân" nghe tiếng liền đồng loạt quay đầu nhìn theo.

Là một ông lão bày quầy bói toán, đội mũ lông màu đen, hai mắt nhắm nghiền. Trên bàn đặt vài đồng tiền đồng rỉ sét và một cái mai rùa cũ kỹ, trông thật nghèo nàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!