Sau giờ Ngọ, Cung Quý nhân của Trích Phương điện và Vương Quý nhân của Tú Di điện đều nhận được thánh chỉ thăng làm Cung Tiệp dư và Vương Tiệp dư.
Tất nhiên có người vui, có người buồn.
Cung Tiệp dư thưởng lớn cho cung nữ của Trích Phương điện, đặc biệt gọi Triệu Uyển đến: "A Uyển có công lớn, ta sẽ ghi nhớ trong lòng."
Triệu Uyển cúi người: "Tạ Tiệp dư."
Cung Tiệp dư thưởng cho cô ấy một cây trâm màu trắng: "Ngươi thông minh lanh lợi, chỉ trong một ngày đã có thể nhảy hoàn hảo điệu múa Phi Thiên. Tương lai sau này cũng khó nói đấy."
Triệu Uyển đưa tay nhận lấy cây trâm màu trắng, nói: "Tiệp dư quá khen."
Mọi người trên đời này đều muốn một thứ gì đó, điều mà Cung Tiệp dư nhìn thấy trong mắt Triệu Uyển là cô ấy cũng có thứ mình muốn.
Đôi môi đỏ mọng của Cung Tiệp dư hơi cong lên: "Sau này bệ hạ đến thăm Trích Phương điện thì A Uyển sẽ đến bên cạnh hầu hạ."
Triệu Uyển tim đập thình thịch, cúi đầu nói "Vâng."
Sau khi Triệu Uyển rời đi, Xuân Nha khó hiểu hỏi: "Tại sao Tiệp dư lại nâng đỡ cô ấy vậy ạ?"
Cung Tiệp dư: "Cô ấy có năng lực và tham vọng, sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ có được thứ mà cô ấy muốn. Ta chỉ thuận nước đẩy thuyền mà thôi."
Xuân Nha cau mày: "Tiệp dư không sợ bệ hạ sẽ thực sự để mắt đến cô ấy sao ạ?"
Cung Tiệp dư cười nhẹ: "Bệ hạ chưa từng để mắt đến ai, thứ mà bệ hạ thật sự để ý chính là bối cảnh gia đình đằng sau cung phi. Ta là thế, Vương Tú cũng thế. Thục phi nương nương số khổ, lại mang họ Tề."
Tú Di điện tất nhiên ai nấy cũng vô cùng vui vẻ.
Hoàng Li phân phát lá vàng cho đám cung nữ, sau đó quay lại tìm Vương Tiệp dư: "Tiệp dư đại hỷ!"
Vương Tiệp dư "Ừm" một tiếng: "Tiếc là Cung Nguyệt Cầm cũng đạt được ý nguyện, nhưng… thôi bỏ đi… tương lai còn dài, cứ chờ xem."
Hoàng Li gật đầu: "Mặc dù đêm qua bệ hạ ở lại Hà Lạc điện, nhưng Cố Quý nhân lại không nhận được gì!"
Vương Tiệp dư cười khinh thường: "Chỉ là món đồ chơi mà thôi, tước vị có thể cao đến đâu chứ? Quý nhân đã là cao lắm rồi."
Hoàng Li mỉm cười, thấp giọng nói: "Nô tì vừa đi ngang qua Lạc Anh điện, nhìn thấy cung nữ của Đức phi nương nương đang quỳ ở trước sân."
Vương Tiệp dư đầu tiên thở dài, sau đó lại mỉm cười: "Đức phi nương nương muốn làm Quý phi nhưng lại không được. Liễu gia tiền triều cứ một hai bắt bệ hạ phải lập Liễu thị làm hoàng hậu, buồn cười chết mất."
Hoàng Li thì thầm vào tai cô ta: "Vị trí hoàng hậu sau này nhất định sẽ thuộc về nương nương."
Vương Tiệp dư cười lớn: "Miệng ngươi dẻo thật đấy. Ta sẽ thưởng cho câu nói đùa này của ngươi." Nói xong, cô ta lấy một chiếc trâm bằng vàng từ trong hộp đựng báu vật ra rồi đưa cho Hoàng Li.
Hoàng Li cúi người: "Tạ nương nương."
Cố Nghi cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao đây đều là cốt truyện cả.
Đào Giáp rất thất vọng, nhưng lại khuyên Cố Nghi: "Quý nhân không cần vội, đến yến tiệc Trung thu năm sau nhất định người sẽ được thăng làm Tiệp dư. Huống chi Quý nhân được sủng ái nhất lục cung, những người khác không thể so sánh được."
Cố Nghi nhấp một ngụm trà: "Ta biết rồi."
Suy cho cùng trong hậu cung của Tiêu Diễn, việc thăng cấp tước vị chủ yếu dựa vào cha chứ không phải nhờ vào sự sủng ái.
Cung danh của Cố Trường Thông không rõ, việc cô có thể thăng từ Mỹ nhân thành Quý nhân thực sự đã là… may mắn.
Vì Vương Tiệp dư và Cung Tiệp dư đều là Tiệp dư, vậy thì xem ra việc đề bạt cho quan lại tiền triều coi như đã được quyết định xong.Cuối tháng tám, danh sách đề bạt được công bố rộng rãi, không có người nào trên tứ phẩm, dưới tứ phẩm có Lục bộ viên ngoại lang được thêm vào, tổng cộng có mười hai người. Tòng ngũ phẩm bao gồm Lại bộ và Hộ bộ có sáu người, quần thần ai nấy đều xôn xao.
Tả Thừa tướng Tề Nhược Đường dẫn đầu chư thần khuyên ngăn, thuyết phục hoàng đế lập lại danh sách.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!