Chương 10: (Vô Đề)

Sau khi Đào Giáp rời đi, Lục Triều đem một cây gậy đập chân vào phòng, sau đó vuốt thẳng lại góc áo rồi đi đến tiền điện tìm Cao Quý công công.

Cao Quý công công đang nghỉ ngơi trong điện phụ của Thiên Lộc các, Lục Triều bước vào điện, cúi đầu chào: "Sư phụ!"

Cao Quý chú ý tới đồ vật trong tay anh ta: "Trên tay ngươi cầm thứ gì thế?"

Lục Triều xắn tay áo lên, nửa quỳ xuống, nhẹ nhàng đập vào bắp chân của Cao Quý: "Sư phụ thấy thế nào? Dùng tốt đúng không ạ?"

Cao Quý cảm nhận một hồi, dường như thoải mái hơn gậy bằng ngọc nhiều: "Ừ… Cũng được."

Lục Triều cười nói: "Cái này là Cố Mỹ nhân của Tú Di điện đưa sang, thậm chí còn đưa cho nô tài một cái. Nói rằng nghĩ đến việc sư phụ đứng lâu, có thể dùng cái này để giảm bớt nhức mỏi."

Cao Quý nhướng mày nói: "Cố Mỹ nhân của Tú Di điện đưa cái này à?" Chỉ có cây chày gỗ này thôi?

Lục Triều vội vàng lấy lá vàng từ trong túi áo ra: "Còn có cái này nữa."

Cao Quý nghĩ, Cố Mỹ Nhân tuy xinh đẹp nhưng lại không giữ được người.

Nhìn vẻ mặt của ông ta, Lục Triều biết sư phụ không xem trọng Cố Mỹ nhân của Tú Di điện, cho nên lúc này anh ta không dám nói nhiều.

Cao Quý lại hỏi: "Gần đây có phải Cung chính ti có việc giải quyết ở Tú Di điện không?"

Lục Triều không dám giấu ông ta, có gì nói đó: "Nghe nói cung nữ cấp hai Hoa Hòe của Vương Quý nhân ở Tú Di điện rơi xuống giếng chết. Vương Quý nhân liền báo việc này cho Cung chính ti giải quyết."

Cao Quý nói "Ừ" một tiếng.

Có vẻ như Cố Mỹ nhân này đang nóng lòng tìm chỗ dựa.

"Được rồi, ngươi đi đi."

Lục Triều cúi người, lui ra khỏi điện phụ của Thiên Lộc các.

Vừa đi ra ngoài đã gặp Võ công công đang bưng khay đi vào, Lục Triều khom lưng chào, Võ công công liền cười hỏi: "Tới gặp sư phụ ngươi à."

Lục Triều cười nói: "Đúng vậy, nói mấy câu thôi, không quấy rầy Võ công công làm việc nữa."

Võ công công gật đầu, bưng khay đi đến Thiên Lộc các.

Cao Quý công công bước ra trước nhìn vào khay, sau đó chuyển thẻ bài Cố Mỹ nhân của Tú Di điện lên đầu hàng thứ ba.

"Đi vào đi."

Tiêu Diễn nhìn chiếc khay ngọc, còn đang suy nghĩ về đợt đề bạt quan nhân gần đây. Hắn vốn muốn chọn đại một Mỹ nhân mới nào đó, nhưng lại nhìn thấy thẻ bài Cố Mỹ nhân của Tú Di điện được xếp ở vị trí đầu hàng.

Hắn nghi ngờ liếc nhìn Cao Quý.

Cao Quý ngầm hiểu rõ, cân nhắc nói: "Lần trước bệ hạ đột nhiên đi đến chỗ của Vương Quý nhân trong đêm, có phải nên bù đắp cho Cố Mỹ nhân không ạ?"

Cố Mỹ nhân, Tiêu Diễn vừa nhớ đến cô, điều đầu tiên hiện lên trong đầu hắn là đôi mắt cô không ngừng nhìn hắn.

Cao Quý đặt cô lên đầu hàng, chẳng lẽ cô lại đút lót cho Cao Quý một hạt đậu bằng vàng nữa ư?

Lần trước đứng thứ hai, lần này chắc đã thưởng thứ gì đó giá trị hơn…

Con gái của một Tri Châu ở Phủ Châu lại ra tay hào phóng như vậy à?

Ngón tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve thẻ ngọc rồi lật mặt sau lại.

Cao Quý kinh ngạc, ông ta thật sự không trông mong bệ hạ sẽ lật thẻ bài của Cố Mỹ nhân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!