Chương 7: Ba…ba Mươi

Editor: Endy

Bởi vì An Sênh hành động thật sự quá đột ngột, thao tác lại quá nhanh, cho nên Phí Hiên không thể phản ứng kịp, nhất thời ngây ngẩn cả người.

Nhưng anh chỉ ngẩn người trong hai giây liền lập tức bắt lấy An Sênh, mu bàn tay của anh vừa bị thương, một mảng máu bầm, An Sênh niết một chút, Phí Hiên liền đau đến nhe răng.

Phí Lam Lam vốn kiên trì muốn vào phòng, không đợi cửa đóng lại, liền thấy Phí Hiên kề sát vào An Sênh, tư thế mập mờ, như đang ôm An Sênh.

Phí Lam Lam trên mặt hiện lên xấu hổ, vội vàng lui ra ngoài.

"Vu oan hãm hại? Sao chuyện này không đến với cô nhỉ!" Phí Hiên nói chuyện gần sát, từng câu từng chữ đều theo kẽ răng nghiến ra.

An Sênh bĩu môi, muốn tránh khỏi tay Phí Hiên, anh lại không buông "Nếu cô còn cử động, miệng vết thương của tôi lại vỡ ra thì cô biết tay."

An Sênh kỳ thật không quá để ý việc anh ra sao, nhưng việc sống chết của nam chính liên quan đến sự tồn tại của thế giới này.

Thế giới này còn tồn tại, cô mới sống tốt được, bởi vậy ngược lại cô có chút để ý, chần chừ một lúc.

"Cô phải lau sạch cho tôi." Phí Hiên bắt lấy tay An Sênh, tay còn lại bóp chặt gáy cô, nghiêng mặt.

An Sênh si ngốc kề sát mặt vào Phí Hiên, hàng mi chớp chớp, như thẹn thùng, ánh mắt mê ly.

Khoảng cách hai người ngày càng gần…

Phí Hiên nheo mắt nhìn cô, môi An Sênh sắp dán lên mặt Phí Hiên thì An Sênh đột nhiên cử động, sau đó "Phi!" một tiếng, cúi đầu chuồn khỏi tay Phí Hiên.

Trên mặt Phí Hiên đầy nước bọt, gân xanh nổi đầy trên cổ.

"Lam Lam?" An Sênh kêu người đang đứng ngoài cửa.

Một lúc sau, Phí Lam Lam chầm chậm tiến vào.

"Anh ấy đã uống cháo xong, rất thơm." An Sênh nở nụ cười, lại bổ sung, "Anh ấy nói thơm."

Phí Lam Lam không phát hiện điểm bất thường, lại gần nhìn vào trong bình giữ nhiệt trống rỗng, sắc mặt nhất thời nhu hoà.

Phí Lam Lam thân là nữ chính, quả thật làm người khác không thể dời mắt được.

An Sênh cũng xem như hiểu được.

Cô là con gái mà còn muốn lên hôn một cái đó.

"Hiên ca thích uống cái này nên tôi đã nấu cho anh ấy tẩm bổ…" Phí Lam Lam cách giường một khoảng, ôn nhu nói.

An Sênh lấy tờ khăn giấy đầu giường, lau qua loa miệng Phí Hiên.

Cô thật sự không phải nữ phụ, đối với Phí Hiên không có bất kỳ ý đồ gì, cho nên đối với Phí Lam Lam lại càng không có ác ý.

Cảnh đẹp ý vui, ngược lại cô cảm thấy hâm mộ cô ấy.

Phí La Minh muốn cô tác hợp cho hai người họ, An Sênh sảng khoái đáp ứng.

Nhưng cô có thể nói gì được nữa, cô chỉ muốn lấy mấy chục đồng, xuống lầu ăn một bữa no nê, sau đó bỏ trốn mới là chính sự.

Bất quá cô vừa mới uống cháo của mỹ nữ, há miệng mắc quai, dù sao cô cũng phải làm chút chuyện tốt.

Vì thế cô đứng dậy, chuẩn bị nhường lại vị trí cho Phí Lam Lam, trên mặt mang ý cười nói, "Tôi còn chưa ăn sáng, để tôi xuống dưới lầu xem có gì ăn…"

An Sênh đối với Phí Lam Lam nói, "Anh cô hôm qua còn chưa rửa mặt, trên người đều bốc mùi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!