Chương 5: Chia Tay Đi

An Sênh chỉ nhìn người bên cạnh Phí Hiên một cái, liền đoán được cô là ai.

Bởi vì trong truyện, cô đối mặt với cô ta còn nhiều hơn so với nam chính, cơ hồ muốn đem tất cả từ ngữ nữ tính ôn nhu để hình dung.

Khuôn mặt cô ấy cực kỳ ôn hoà, cả người chỉ cần đứng ở đó cũng đủ khiến cho người ta liên tưởng đến "gió xuân phất động cành liễu", "mưa phùn hôn môi hạ hoa"

---xuất từ nguyên văn trong truyện .

Nam nữ chính đều có hào quang, tuy rằng kiếp trước An Sênh là nữ chính nhưng cô không có cảm giác lắm, nhưng đời này, lần đầu tiên nhìn thấy Phí Hiên, chẳng sợ tình cảnh hỗn loạn ở KTV, An Sênh nhìn Phí Hiên đến mất hồn.

Cô gái bên giường quá chói mắt, An Sênh chẳng cần nghĩ nhiều đã xác định, cô chính là nữ chính Phí Lam Lam.

Thật sự là quá xuất chúng, tướng mạo khí chất, trang phục xinh đẹp, phác hoạ dáng người thướt tha.

Sóng mắt lưu chuyển làm người khác phải thản thốt.

Cô gái này không phải nữ chính, An Sênh trực tiếp cắt đầu.

Cô dụi dụi mắt , xoa mặt.

Nhân vật chính đã đến, cô cũng không thể ở lại làm kỳ đà cản mũi, nhanh chóng xỏ giày, bước nhanh ra ngoài.

Phí Lam Lam nhìn An Sênh, rất nhanh đem ánh mắt chuyển đi, lại ôn nhu khuyên Phí Hiên, "Hiên ca, anh ăn chút cháo đi, buổi sáng…"

An Sênh trong lòng vừa mới nhẹ nhàng thở ra, cô vốn là đã chết trong KTV tối qua, hôm nay còn công khai xuất hiện làm chướng mắt nữ chính.

Đây tuyệt đối không phải chuyện tốt!

Cô làm bộ như người vô hình, nhanh chóng bước ra cửa.

Nữ chính không thể trêu vào.

Chẳng qua mới đụng tới tay nắm cửa, người nằm yên bất động trên giường Phí Hiên, ngữ điệu âm u mở miệng, "Em yêu, em muốn đi đâu?"

Cả người như có dòng điện cao thế chạy qua, đè nén tứ chi run rẩy, giả vờ không nghe, tiếp tục mở cửa, lại nghe Phí Hiên nói, "Em mặc áo ngủ của anh nhìn rất đẹp."

An Sênh:…

Phí Lam Lam:…

"Hiên ca, cô ta là…" Phí Lam Lam nhẹ nhàng cắn môi dưới, vẻ mặt mờ mịt lại hốt hoảng.

"Quên giới thiệu với cô." Phí Hiên nở nụ cười ý tứ hàm xúc không rõ, lộ ra hàm răng trắng, quay đầu nói với Phí Lam Lam, "Đây là bạn gái của tôi, An Sênh."

An Sênh nhắm chặt mắt, Phí Lam Lam sắc mặt trắng bệch, biểu cảm như muốn khóc, mím chặt môi, chậm rãi xoay đầu nhìn An Sênh.

Cảm giác tội lỗi của An Sênh nháy mắt trở nên kiêu ngạo, giống như cướp kẹp hồ lô của người khác, ôm bạn trai của người ta bỏ chạy…

"Sênh Sênh, em lại đây.

Giới thiệu với em, đây là con của bác anh, Lam Lam."

Phí Hiên chính là muốn tìm chết.

Trong lòng An Sênh nói anh cứ làm như vậy đi, đến lúc mất vợ thì đừng tìm cô mà khóc!

Phí Lam Lam nghe vậy, cả người liền chấn động, lung lay như sắp ngã, tựa vào tay vịn giường.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, kéo ra nụ cười chua xót với An Sênh, "Truyền dịch còn bao lâu, em đi hỏi y tá…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!