Chương 45: (Vô Đề)

Editor: Endy.

"Phí Hiên, anh làm cái gì vậy…" An Sênh bị ấn ngã ra sau, đẩy vai Phí Hiên, muốn ngồi dậy.

Nhưng Phí Hiên cứng rắn chen vào ghế phó lái, còn dùng chân kéo cửa xe.

Chân An Sênh bị anh đè nặng, căn bản không động đậy được, bả vai cũng bị anh ấn chặt, chỉ có thể dở khóc dở cười nhìn anh tiến lại gần, đem cô bao phủ trên ghế ngồi.

"Sênh Sênh~" tay Phí Hiên đặt bên tai An Sênh, chóp mũi cọ vào chóp mũi cô, thanh âm nhẹ nhàng gọi tên cô.

Hô hấp An Sênh có chút không thông, nhìn Phí Hiên gần trong gang tấc, phí công nói, "Cửa hàng không có ai trông, chúng ta phải nhanh chóng đi…"

"Đợi một chút cũng không trễ…" ánh mắt Phí Hiên loè loè, làm An Sênh không khỏi run sợ.

Cảm giác này thực kỳ dị, Phí Hiên luôn mang đến cho cô cảm giác ôn hoà, nhưng giờ phút này, cô cảm giác mình như một loài động vật nhỏ bị mãnh thú nhìn chằm chằm, cái bụng mềm mại bị móng vuốt bén nhọn đè lại.

Cô trừ bị động nằm chờ răng nanh gắm vào thân thể, căn bản cái gì cũng không làm được.

Nhưng An Sênh không cảm thấy kỳ quái.

Bản tính Phí Hiên mang tính công kích, mạnh mẽ, cho dù anh có làm nũng, thì nam chính vẫn là nam chính.

An Sênh rất thích anh như vậy, đặt tay trên vai Phí Hiên, từ từ di chuyển đến mặt anh.

"Phí Hiên…" An Sênh nhẹ nhàng gọi một tiếng.

"Hả?" Phí Hiên chạm chóp mũi cô, An Sênh biết anh muốn làm gì, nhưng tựa hồ anh cũng không sốt ruột, chỉ là dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ chóp mũi của cô, đến gò má, cằm.

Hô hấp của anh phả trên mặt và cổ An Sênh, làm cô cảm thấy ngứa lợi hại.

Cô muốn né tránh nhưng Phí Hiên không cho.

Đây cũng quá mệt nhọc.

An Sênh có chút không chịu được, bóp chặt cằm Phí Hiên, có chút không kiên nhẫn thúc giục anh, "Một lát nữa trời sẽ tối, anh đến cùng…ưm…"

Môi Phí Hiên cuối cùng cũng áp lên môi cô, mang theo ngọn lửa nóng rực.

Đây không phải lần đầu tiên hai người hôn môi, nhưng lúc này cùng các lần trước khác nhau rất lớn.

An Sênh chưa từng cẩn thận cảm nhận qua, rốt cuộc nụ hôn của Phí Hiên mang mùi vị gì.

Lúc trước, chỉ có Phí Hiên đơn phương hôn cô, An Sênh ngoại trừ cảm thấy hít thở không thông, còn lại chính là cảm thấy Phí Hiên muốn ăn cô.

Nhưng bây giờ, lần đầu tiên cô cảm nhận nụ hôn của anh, chính là một ngọn lửa triền miên.

Phí Hiên sờ soạng tóc cô, ngón tay đặt sau gáy niết nhẹ, đều làm cho cô cảm thấy tê dại, tim đập thình thịch.

An Sênh không tự chủ được vươn tay ra, gắt gao ôm chặt eo Phí Hiên, hơi ngửa đầu, đón ý hùa theo anh.

Đợi đến khi môi hai người tách ra, trong mắt An Sênh đều là hơi nước.

Anh không lập tức lui ra, mà vẫn duy trì tư thế này, nhẹ nhàng hôn hôn, chờ cô hồi thần.

Hô hấp An Sênh đều là mùi vị thuộc về Phí Hiên, trên môi như có con kiến bò qua.

Đợi đến khi cô buông eo anh, nheo mắt nhìn về phía Phí Hiên, anh mới dừng hôn, chống tay lui về sau từng chút một, dùng chóp mũi cọ qua cọ lại trên mũi cô.

Phí Hiên hỏi cô, "Cảm giác thế nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!