Chương 39: (Vô Đề)

Editor: Endy.

Hai người trở lại đại sảnh, vừa lúc vũ khúc chung, mọi người tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ.

An Sênh và Phí Hiên vừa đi ra, liền nhìn đến Đồng Tứ và Đinh Oánh Khiết đang nói chuyện cùng một người đàn ông Lôi Chấn Tử.

Lôi Chấn Tử đang đứng trước một bàn vuông nhỏ, sờ bài trên bàn, biểu tình khẩn trương, mồ hôi trên thái dương đều chảy xuống mặt.

"Đến!" Lôi Chấn Tử gầm nhẹ một tiếng, đem đống đồng xu đều đẩy lên trước.

Đối diện hắn ta là một cô gái mặc sườn xám, cô gái điều khiển máy phát bài, nghe vậy lật bài lên, thanh âm mềm mại, "Nhà cái thắng."

"Mẹ nó!" Lối Chấn Tử đem bài vừa ngã, sắc mặt không tốt lắm.

Đồng Tứ trong tay bưng hai ly rượu, đưa cho Lôi Chấn Tử một ly.

"Hầu tổng, không cần tức giận.

Hạng mục duyên hải nếu anh giao cho tôi, đêm nay sẽ có người hầu hạ anh đánh bạc, vẫn là ném vào biển tát nước." Đồng Tứ cười sáng lạn, sáng lạn đến nỗi An Sênh muốn cắt mặt anh vứt xuống biển.

Đinh Oánh Khiết đứng bên cạnh, lúc này đến gần Hầu tổng, cầm một tờ khăn giấy, đưa cho hắn, "Mau lau đi, Hầu tổng.

Ngài thật đúng là tuổi trẻ thân thể tốt, trong phòng này ấm như vậy, nhưng tôi vẫn cảm thấy lạnh."

An Sênh nghe thanh âm của cô ta cũng cảm thấy lạnh.

Thấy hai người đến, Đồng Tứ nhìn qua, nhìn Phí Hiên cùng An Sênh, ý tứ không rõ nở nụ cười.

"Hầu tổng, hạng mục Lâm hải ký với Phí thị, Phí thị hứa hẹn sẽ nhường một bước." Phí Hiên nói xong mặt không chút thay đổi nhìn Đồng Tứ, "Đánh bạc không thể so sánh với làm bạn, luận về điểm này lợi ích của đánh bạc là rất nhỏ."

An Sênh mắt thấy biểu tình Đồng Tứ trầm xuống, người được gọi là Hầu tổng Lôi Chấn tử nghe vậy thần sắc liền sáng bừng.

Phí Hiên nói khó nghe, nhưng đây là sự thật, mọi người trong giới đều biết.

Phí Hiên có thể làm chủ Phí gia, lời anh nói như đinh đóng cột, nhưng Đồng Tứ vẫn còn phải trở về thương lượng với ba anh, trong giới đều biết sau lưng thổ tào anh là một người cha nghiêm khắc.

Hai bên đang giương cung bạt kiếm, Đinh Oánh Khiết bên cạnh từ khay bồi bàn, lấy một lyrượu cho Phí Hiên.

Phí Hiên tiếp nhận, trực tiếp cụng ly với Lôi Chấn Tử còn đang sững sờ, "Bản thảo hợp đồng ngày mai sẽ được gửi đến văn phòng Hầu tổng.

Tôi tin anh sẽ có sự suy tính đúng đắn."

Hầu tổng kịp phản ứng, so sánh điều kiện Phí Hiên đưa ra, lời Đồng Tứ nói quả thật chỉ là chút lợi ích nhỏ.

Hắn nhanh chóng cầm lấy ly rượu, cùng Phí Hiên chạm một cái, cười híp mắt nói, "Phí tổng khách khí, khách khí!"

Phí Hiên cùng hắn chạm ly, uống một chút, khoé miệng lộ ra ý cười, nhíu mày nhìn về phía Đồng Tứ.

"Tiểu bằng hữu không bằng trở về hỏi ba anh một chút, còn muốn tranh giành với tôi không?" giọng điệu Phí Hiên cực kỳ chanh chua, An Sênh nghe xong cực kỳ sửng sốt.

Phí Hiên sẽ nói như vậy sao?

Sắc mặt Đồng Tứ biến đổi mấy lần.

Anh quả thật không được làm chủ, một nửa bởi vì anh còn đang bị phạt, một nửa bởi vì trong nhà có chút tranh chấp, ba anh liền hoàn toàn không để anh nhúng tay.

Bị Phí Hiên ra mặt chèn ép như vậy, không phải lần đầu tiên, nhưng dựa theo lời Phí Hiên nói nhường một bước, trận này anh ép buộc cũng không có lợi gì.

"Phí tổng thật hào phóng." Đồng Tứ giơ ly rượu về phía Phí Hiên, "Chúc Phí gia sớm ngày bị anh phá sản."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!