Editor: Endy.
Sau khi gọi người đi làm đồ ăn, Đồng Tứ ngồi đối diện đánh giá An Sênh.
So với lúc trước, giống như nhìn cô thuận mắt hơn, gương mặt trắng nõn, ánh mắt cùng người đối diện có xa cách cùng lạnh nhạt, khiến cho người khác nhịn không được muốn nhìn thêm…
Đồng Tứ càng nhìn càng có chút kinh hãi.
Tiểu nha đầu này, so với nửa năm trước khác biệt không thể nói không lớn, không phải dung mạo kiều diễm hơn.
Tóm lại mang theo một loại hấp dẫn khó nói nên lời.
Chỉ là trên tay có thêm nhiều vết thương.
"Cô…" Đồng Tứ muốn hỏi, cô vì Phí Hiên mà có thể hy sinh tính mạng, vì cái gì không ở bên cạnh nhau, lại đi làm công việc gϊếŧ cá?
Nhưng anh vừa định mở miệng, hai người phục vụ đã mang đồ ăn lên.
An Sênh cảm ơn, còn quan tâm hỏi Đồng Tứ có muốn ăn hay không.
Anh lắc đầu, tiếp tục ngồi phịch trên sofa quan sát An Sênh.
An Sênh ăn không nhanh, khó được dịp ăn những món ngon như thế này, tinh tế thưởng thức.
Nhất là món bánh ngọt mạt trà, cô hận không thể thè lưỡi liếm một ngụm.
Hai người đều không nói chuyện.
Điện thoại Đồng Tứ vang lên, anh không tránh đi mà nhận trước mặt An Sênh.
"Alo, Thanh Tuyết, làm sao?" âm thanh Đồng Tứ thực ôn nhu.
An Sênh chấn động, cảm thấy cái tên này có chút quen tai.
"Năm ngày sau anh mới có thể trở về…"Đồng Tứ nghiêng đầu, thân thủ chọc ghẹo người đầu dây bên kia, "Sao anh có thể như vậy được? Không phải anh chỉ có em sao, lần này ngay cả bạn gái cũng không mang theo…"
"A.. anh biết.. anh cũng nhớ em a." gương mặt Đồng Tứ ngọt ngào, "Lại nhặt được chú chó bị lạc, gãy chân? Bảo bối thật thiện lương, đừng khóc đừng khóc a…"
An Sênh xoa miếng bánh ngọt trong miệng, mùi hương tản ra, mang theo vị mạt trà, đầu lưỡi cảm nhận vị ngọt.
Nghe Đồng Tứ nói chuyện điện thoại, bây giờ bên cạnh anh đã có người?
Nhưng rất nhanh động tác liền cứng đờ, sắc mặt nhất thời có chút không thích hợp.
Cô nói như thế nào cái tên kia lại nghe quen như vậy, Thanh Tuyết không phải là cô gái bề ngoài thanh thuần, nhưng bên trong lòng dạ hiểm ác, "Tiểu bạch thỏ" sao?!
Lúc trước không phải đã chia tay rồi, như thế nào bây giờ lại quay lại?!
An Sênh nhìn vẻ mặt sủng nịnh ôn nhu, nhỏ nhẹ dụ dỗ của Đồng Tứ, nghĩ đến cốt truyện đã quay trở lại quỹ đạo lần nữa.
Định trước "Tiểu bạch thỏ" kia cùng Đồng Tứ dây dưa không rõ ràng…
Tiểu Tứ gia thật là người tốt.
An Sênh thậm chí không nghĩ đến, lúc này Đồng Tứ giúp cô xử lý tên Thanh thiếu kia, nhưng kết cục sau này ở cùng một chỗ với cô gái kia, ngay cả bánh ngọt thơm ngon cảm thấy có chút vô vị.
Khi được xuyên không, An Sênh liền quyết định đời này sống lại, cô sẽ sống theo ý mình.
Một lần nữa có người thân bên cạnh, nguyện vọng của cô rất đơn giản, chăm sóc ba mẹ thật tốt, tìm một người thích hợp kết hôn, sinh hai bảo bảo khả ái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!