Chương 4: Bảo tàng quốc gia

Uông Lộ Hi: [Hả? Không được hay lắm nhỉ?]

Uông Lộ Hi: [Quà tặng mà cũng mua online sao?]

Cô đợi tin nhắn trả lời của Viên Bắc, tim đập thình thịch. Vừa rồi thật quá bốc đồng, lời nói không suy nghĩ, hỏi câu đó với Viên Bắc dễ gây hiểu lầm quá.

May mà Viên Bắc không nhìn thấy.

… Rốt cuộc có thật là không nhìn thấy không?!

Viên Bắc: [Tùy em, dù sao đồ cũng như nhau cả.]

Chẹp.

Viên Bắc: [Tôi ngủ đây.]

Hả?

Uông Lộ Hi còn muốn hỏi mua gì cho hợp lý, cô đã tra các bài hướng dẫn trên mạng rồi, nào là bánh ngọt Đạo Hương Thôn, thịt bò sốt của Nguyệt Thịnh Trai… Những món ngon này có thể gửi cho bố mẹ, nhưng với bạn bè và đồng nghiệp, cô muốn tìm thêm những thứ mới lạ, thời trang và có ý nghĩa kỷ niệm.

Uông Lộ Hi: [Sao ngủ sớm vậy! Anh không phải đang bị đảo lộn ngày đêm đấy chứ?]

Viên Bắc: [Vì bị đảo lộn nên phải sửa lại.]

Viên Bắc: [Ngủ thật đây.]

Không đợi cô trả lời.

Anh đã tắt đèn, bật chế độ im lặng cho điện thoại rồi đặt nó sang một bên.

Trong bóng tối, hai cái bóng lông lá nhảy phốc lên giường, mỗi bên ngồi một góc, đôi mắt long lanh, ánh mắt sáng rực.

Viên Bắc nhìn hai bé: "Nhìn gì thế? Cả hai cũng ngủ đi."Việc điều chỉnh lại đồng hồ sinh học cần có thời gian.

Tối đó Viên Bắc ngủ sớm, nhưng cũng ngủ không sâu, nửa đêm tỉnh dậy mấy lần. Sáng sớm, khi chút ánh sáng đầu tiên lọt qua khe rèm cửa sổ, anh đã tỉnh hẳn, không ngủ được nữa.

Viên Bắc dậy luôn, tắm rửa rồi xuống nhà ăn sáng.

Khi đi qua bức tường kính, anh thấy tóc mình hơi dài, thế là anh chờ tiệm cắt tóc mở cửa rồi đi cắt.

Làm xong tất cả, cũng chưa đến trưa.

Trong lúc cắt tóc, điện thoại anh liên tục rung, rất nhiều tin nhắn chưa đọc.

Viên Bắc lần lượt xem qua.

Náo nhiệt nhất là nhóm chat.

Sau khi từ chức ở, anh đã rời khỏi nhóm chat lớn của công ty, nhưng nhóm chat nhỏ riêng tư của vài người trong bộ phận vẫn còn sôi nổi. Đồng nghiệp tag tên Viên Bắc, nói rằng mai là thứ Bảy, rủ anh ra ngoài ăn uống và hát hò.

Là một người được xem như "viên gạch" của bộ phận, dường như Viên Bắc luôn đảm nhiệm vai trò vá lỗ hổng. 

Khi có bug đột xuất, người đầu tiên họ tìm đến sửa là anh; khi không ai muốn đăng ký tham gia khóa huấn luyện, họ tìm anh để lấp đủ số người; thậm chí đến khi công ty cần quay video chào mừng năm mới mà thiếu "mặt tiền", đồng nghiệp bên hành chính cũng sẽ âm thầm đến tìm anh, mang cho anh ly cà phê và nhờ anh quay một đoạn ngắn.

Nhìn đẹp trai là một chuyện, nhưng chủ yếu là vì Viên Bắc tính tình rất tốt, điều này ai hiểu anh một chút cũng biết. 

Nói đơn giản là anh thuộc kiểu người "lành", chưa bao giờ thấy anh nổi nóng vì điều gì hay vì ai, mà anh cũng chẳng bao giờ thân thiết quá mức với ai. Anh là kiểu người điềm đạm, không bận tâm đến bất cứ chuyện gì, cả người toát ra vẻ bất cần đối với mọi thứ.

Ai nhờ anh giúp đỡ thì gần như không bao giờ thất vọng, ai làm anh thiệt thòi một chút anh cũng chẳng để ý, mà anh cũng chẳng tính toán nên càng không khiến người khác bẽ mặt. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!