Thời điểm đám người Chu Tử các nàng chạy tới, trong viện Trương ma ma đã đứng đầy các nha hoàn, ma ma rồi.
Các ma ma đứng ở bên trái, bọn nha hoàn đứng ở bên phải.
Nha hoàn đứng theo thứ tự cấp bậc. Đứng ở hàng thứ nhất là Đại nha hoàn nhất đẳng, hàng thứ hai là nha hoàn nhị đẳng. Số người đứng ở hàng thứ ba, thứ tư, thứ năm là nhiều nhất, đại khái có khoảng ba bốn mươi người. Chu Tử nhìn thấy Tĩnh Di Tĩnh Mục đứng ở hàng thứ nhất, liền lôi kéo Lục Hà đứng vào hàng thứ ba.
Quản gia Trương ma ma đứng ở cuối hành lang, bốn vị ma ma quản sự vây quanh, không nói một câu, mắt lạnh nhìn các nha hoàn.
Quy củ trong Vương phủ rất nghiêm, bọn nha hoàn đứng đó, cúi đầu không dám phát ra một chút thanh âm.
Nam An vương Triệu Trinh, năm mười hai tuổi đã dựng nhà xây phủ rời khỏi hoàng cung.
Cao Quý phi trưởng thành trong cảnh cung đấu vĩnh viễn không có chừng mực, cuối cùng thăng cấp, trở thành cao thủ cung đấu. Bà luôn không tín nhiệm loại nữ nhân mỹ mạo lại có trí tuệ, sợ con trai của mình bị loại nữ nhân này dụ dỗ gieo tai họa, cho nên nha hoàn được an bài ở bên người Triệu Trinh mặc dù diện mạo không thể nói là thực xấu, nhưng tuyệt đối không được quá xinh đẹp. Cứ như vậy mà Cao Quý phi vẫn luôn lo lắng, vẫn dặn dò tâm phúc là Trương ma ma trông coi thật kỹ.
Trương ma ma coi như cũng đã cố gắng hết mình, vì thế Vương gia đã qua mười bảy tuổi, mà vẫn là một đồng nam! (còn zin)
Trước mắt Vương gia sắp khải hoàn trở về, Cao Quý phi phái thân tín đưa tới cho Trương ma ma một phong thư. Sau khi Trương ma ma xem xong liền tổ chức cuộc triệu tập này, để nhắn lại chỉ thị của Quý phi nương nương.
Trương ma ma nhìn đám nha hoàn, nhớ tới lời nương nương trong cung đã dặn: "Tìm một người thành thật, trầm tĩnh, gia thế trong sạch."
Bà quan sát thật kỹ, hàng thứ ba có mấy tiểu nha đầu bộ dạng coi như không tệ, nhất là đứa cao nhất kia, dáng người cao gầy, da trắng như tuyết, đôi mi thanh tú, mắt to cằm nhọn, đôi môi hé ra xinh đẹp, bỗng một đôi má lúm đồng tiền như ẩn như hiện lọt vào mắt, thoạt nhìn rất là xinh đẹp. Bà lại nhìn nhìn, lướt tới tiểu nha đầu nhỏ xinh ánh mắt quá mức xinh đẹp phía sau nha đầu vóc dáng cao gầy kia, làn da trắng nõn non mịn, cũng thật không tệ.
Sau khi Trương ma ma quét mắt nhìn một vòng, bà bắt đầu lên tiếng. Trương ma ma trước là hài lòng với những việc đã làm tốt, lại vạch ra những chuyện chưa tốt, sau đó nhấn mạnh kỷ luật, cuối cùng tuyên bố Quý phi nương nương và Nam An Vương gia có thưởng.
Sau khi triệu tập chấm dứt, Chu Tử cầm hai lượng bạc được ban thưởng, đang muốn cùng Lục Hà rời đi, chợt nghe thanh âm Đào ma ma từ phía trên truyền xuống: "Chu Tử, Xích Phượng, Lục Hà, Phấn Nhụy lưu lại!"
Trương ma ma ngồi ở ghế trên, bưng chén trà uống một ngụm, ánh mắt trầm tĩnh như nước chậm rãi quét một vòng trên mặt bốn nàng, rồi mới mở miệng hỏi: "Bốn người các ngươi, ai đã có quý thủy rồi?"
Quý thủy? Hỏi cái này làm cái gì?
Chu Tử lặng lẽ nhìn nhìn nhóm người Lục Hà, nàng biết quý thủy của nhóm Lục Hà cũng chưa đến. Trương ma ma vừa thốt lời, ánh mắt bọn Xích Phượng liền nhìn về phía Chu Tử.
Chu Tử thấy các nàng đều đang nhìn chính mình, vội nói: "Quý thủy của nô tỳ đã đến."
Trương ma ma đã sớm biết, bà buông chung trà xuống: "Mấy tuổi thì có?"
"Mười hai tuổi."
"Hiện tại bao nhiêu?"
"Mười bốn tuổi lẻ bốn tháng."
"Tuổi mụ là mười sáu?"
"Ách, đúng vậy." Tính vậy cũng là quá lớn rồi!
Trương ma ma phất tay, bảo nhóm Chu Tử các nàng lui ra, bà lại thương lượng cùng với Đào ma ma.
Sau "câu hỏi quý thủy" thần bí, bọn Xích Phượng các nàng đều cực kỳ tò mò, tụ tập cùng một chỗ mồm năm miệng mười thảo luận không ngừng, đến cuối cùng cũng không đoán ra được kết quả. Các nàng hàn huyên nửa ngày, lúc này mới phát hiện nguyên bản người lòng hiếu kỳ siêu mạnh, luôn bị tinh thần bát quái thiêu đốt – Chu Tử lại lặng yên không một tiếng động.
Kỳ thật, Chu Tử đã đoán được vì sao, nhưng nàng tình nguyện là mình không biết.
Tối hôm đó sau khi Đào ma ma trở về, gọi Chu Tử qua, cũng không lộ ra cái gì, chỉ bảo Chu Tử ngồi lên giường rồi lặng lẽ nói với nàng.
Một bên bà bày ra một hộp quả hạch đào (quả óc chó) đã bóc vỏ cho Chu Tử ăn, một bên ân cần dạy Chu Tử: "Sau này sẽ là một đại cô nương, nên trầm tĩnh ổn trọng một chút, không quan trọng thì đừng nên nhiều lời. Còn nữa, nên ăn nhiều cơm một chút, bảo dưỡng thân thể tốt một chút. Còn nữa, Vương gia còn nhỏ tuổi, tính tình quật cường, lạnh lùng, con phải thuận theo ngài ấy, nếu ngài ấy mất hứng, ta và mọi người cũng đừng mong cao hứng..."
Chu Tử ngồi trên giường, cánh tay đặt trên bàn cạnh giường suy tư. Lời của mẹ nuôi nói đã chứng thật suy đoán của nàng: Chu Tử nàng bị lựa chọn phải làm nha đầu thông phòng của Nam An Vương gia.
Chu Tử không biết nên vui hay nên buồn, trong lòng lộn xộn, lòng dạ rối bời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!