Sau khi tiễn Triệu Trinh rời phủ, Chu Tử quyết định đi ngủ một lát.
Sau khi ngủ dậy, Chu Tử đầu tiên là uống một ly trà đậm, sau đó gọi Triệu Phúc đến, trực tiếp hỏi: "Trong thành Kim kinh, thanh lâu nào có cô nương phong lưu nhất, thủ đoạn nhất?"
Triệu Phúc mặt đỏ lên, á khẩu không trả lời được.
Chu Tử cười, lấy ngân phiếu ra giao cho Triệu Phúc: "Lựa chọn cho thật kỹ, tìm một cô nương phong lưu quyến rũ." Nàng dừng một chút lại nói: "Tốt nhất là gia cảnh phải thật đáng thương, tìm một nam nhân tự do đáng tin, dùng danh nghĩa của hắn chuộc thân cho nàng ta, mang nàng đến thành Uyển Châu, tìm một chỗ ở tạm thời trước."
Triệu Phúc lĩnh mệnh rời đi.
Bây giờ Chu Tử còn là nô tịch, khế ước bán mình vẫn còn ở chỗ Triệu Trinh, căn bản không có tư cách mua người, mà Triệu Phúc Ngân Linh cũng đều là nô tịch, cho nên đành phải ra hạ sách này.
Sau khi Triệu Phúc đi khỏi, Chu Tử kêu Triệu Hùng lại đây. Hai ngày trước, Chu Tử đã sai Triệu Hùng chuẩn bị xe ngựa và những thứ cần dùng trên đường, chờ nàng tiến trong cung yết kiến nương nương xong sẽ lên đường ngay. Dự kiến hành trình đến thành Uyển Châu thuộc phủ Uyển Châu trước, sau đó lại cùng Triệu Phúc đến Độc huyện.
Quả nhiên, hai ngày sau phủ Cao Thượng thư phái một ma ma ngồi xe đến đón Chu Tử.
Phủ Nam An vương và phủ Cao Thượng Thư gắn bó như môi với răng, đương nhiên sẽ thân cận, Hồ ma ma ra mặt tiếp đón vị ma ma này, dẫn vào Tùng Đào Uyển, ngồi ở phòng Trị sự của nội viện. Hồ ma ma vừa sai tiểu nha hoàn pha trà, vừa phân phó Ngân Linh: "Đi mời Chu Tử cô nương lại đây!"
Nghe Hồ ma ma nói là "Chu Tử cô nương", khóe miệng Doãn ma ma do Cao phủ phái tới khẽ nhếch lên, trong mắt mang theo vẻ khinh thường.
Không bao lâu, thấy một nữ hài tử khoảng mười sáu mười bảy tuổi ăn mặc thanh nhã chậm rãi đi tới, vừa tiến đến liền tươi cười xinh đẹp, vén áo thi lễ với Doãn ma ma, lại quay sang thi lễ với Hồ ma ma.
Hồ ma ma cười tiến lên kéo tay nữ hài tử này, thân thiết dẫn đến trước mặt Doãn ma ma: "Tỷ tỷ, đây là Chu Tử cô nương trong phủ chúng ta!"
Doãn ma ma đánh giá nàng từ đầu đến chân, rồi lại từ chân đánh giá lên đầu, chỉ thấy vị Chu Tử cô nương này: mắt to, mi dài, da trắng như tuyết, dáng người cao gầy yểu điệu, vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên thoải mái hào phóng, trong đầu bà hiện lên tám chữ hát trong hý kịch "Ngọc mạo xinh đẹp phương dung yểu điệu".
Nghĩ đến Tứ tiểu thư trong phủ, Doãn ma ma âm thầm thở dài, trên mặt vẫn cười cười nói: "Không ngờ mới mấy năm không gặp, Chu Tử cư nhiên trổ mã xinh đẹp như vậy a!"
Chu Tử kỳ thật chưa gặp qua bà ta, một chút ấn tượng về bà cũng không có. Doãn ma ma nói như vậy chính là cố ý lên mặt, muốn tự cho mình là chủ cũ để lấy uy.
Hồ ma ma cùng Chu Tử cũng không tiếp lời. Hồ ma ma kéo Chu Tử ngồi xuống, chậm rãi nói: "Chu Tử cô nương, vị này là Doãn ma ma, là thị tì bên cạnh Đại phu nhân ở phủ Cao Thượng thư, là một người rất được nể mặt ở trong phủ Thượng thư!"
Chu Tử không nói gì, chỉ mỉm cười. Nàng hiểu được Hồ ma ma là đang nhắc nhở nàng: Doãn ma ma là thân tín của Đại phu nhân trong phủ Thượng thư.
Doãn ma ma cũng tự phụ cười cười.
Doãn ma ma đang muốn đưa Chu Tử đến lên chiếc xe ngựa dừng ngoài cửa viện, Ngân Linh lại chạy tới, nhún người chào Doãn ma ma quay ra bái kiến Hồ ma ma.
Hồ ma ma cười nói: "Đây là Ngân Linh, luôn luôn ở cùng phục vụ Chu Tử, không xa không rời, để cho nàng ta đi cùng Chu Tử đến phủ Thượng thư bái kiến bề trên đi, tránh cho một mình Chu Tử lại gây ra lỗi thì không tốt lắm!"
Doãn ma ma liếc mắt nhìn Ngân Linh một cái, nhấy nha hoàn này cũng rất là bình thường, nên không quá để ý: "Vậy cùng theo lên đây đi!"
Xe ngựa của Doãn ma ma vẽ huy hiệu của Cao phủ, bên ngoài nhìn mới tinh, nhưng ngồi ở bên trong xóc nảy lắc lư kịch liệt, cũng không thoải mái, hẳn là dành cho nhóm ma ma đắc lực được nể trọng nhất phủ sử dụng.
Đến phủ Cao Thượng thư, xe tiến vào từ bên cửa hông nhỏ, tiếp tục đi đến cửa lớn của chính phòng mới ngừng lại. Chu Tử cùng Ngân Linh chờ Doãn ma ma xuống xe, rồi mới đỡ nhau xuống. Tự nhiên sẽ có gã sai vặt phủ Thượng thư tiến lên đánh xe ngựa đi chỗ khác.
Doãn ma ma dẫn Chu Tử cùng Ngân Linh vào sân của chính phòng, đi theo chiều từ Nam đến Bắc dọc theo hành lang trồng hoa rồi đi thẳng tới trước cửa chính phòng.
Đứng chỉnh tề trước cửa chính phòng là bốn tiểu nha đầu mặc quần áo giống nhau, phía sau có vài ma ma quản sự khác. Mặc dù không ít người, nhưng là im ắng, không ai dám ho khan một tiếng.
Chu Tử cùng Ngân Linh chờ ngoài cửa, Doãn ma ma vén rèm đi vào bẩm báo với Đại phu nhân.
Một lát sau, Doãn ma ma đi ra ngoài, thấp giọng nói: "Chu Tử cô nương, Đại phu nhân đang trang điểm thay quần áo, cô nương chịu khó chờ một chút vậy!"
Chu Tử cười cười: "Đa tạ Doãn ma ma, Chu Tử chờ được."
Đại khái một canh giờ trôi qua, một tiểu nha đầu vén rèm đi ra: "Ai là Chu Tử?"
Chu Tử chầm chậm bước lên trước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!