Chương 210: Ngoại truyện 2: Con trai nhà họ Tạ

Ánh nắng đầu hè sáng chói, hoa tường vi bên ngoài căn biệt thự nở rực rỡ, mèo con nằm trêи đầu tường ngủ gật, cái đuôi màu cam trắng rũ xuống, bên trong căn biệt thự truyền đến tiếng mèo kêu và tiếng cười của trẻ nhỏ làm người ta vừa nghe thấy liền vui sướиɠ.

« Bố, bố, bố ~ » Tiếng bước chân lộc cộc vang lên, một đứa bé tròn vo trắng nõn bò từ trong nhà ra.

Tạ Chiêu bước nhanh chân qua nền cỏ, bé con nhào tới ôm chặt chân Tạ Chiêu.

Quần tây của Tạ Chiêu lập tức ẩm ướt nhăn dúm dó. Kẻ đầu xỏ còn muốn trèo lên đôi chân dài, gương mặt xinh xắn nở nụ cười không thấy răng: « Bố ~ ôm ~»

Tạ Chiêu đặt cặp công văn xuống rồi ôm bé con.

Bé con gặm một miếng to lên mặt Tạ Chiêu: «Bố! »

Trêи mặt Tạ Chiêu dính đầy nước dãi mang theo mùi sữa tươi, gương mặt lạnh lùng lập tức mềm mại, hắn hôn bé con mập mạp: «Sao lại cởi truồng chạy loạn rồi? »

Bé con ưỡn cái bụng tròn xoe ra, bé nghe bố hỏi cũng không xấu hổ mà chỉ tay ra bên ngoài: « Bố, ra ngoài, ra ngoài ~ »

Trêи người bé con trơn trượt nặng trịch dính đầy bọt xà phòng, sao Tạ Chiêu không hiểu chứ, hắn ôm bé con đi vào nhà: « Đi thôi, quay về tắm rửa. Mẹ đâu? »

« Mẹ, ào ào, em trai, hu hu! » Bé con một tuổi khoa tay múa chân nói chuyện với bố.

Tạ Chiêu nghiêm túc gật đầu: «Mẹ tắm rửa cho các con rất vất vả, các con phải nghe lời. »

Bé con tỉnh tỉnh mê mê gật đầu, hai bố con chưa đi đến chỗ tắm, một bé con mập mạp đã xuất hiện trước cửa, bé con cũng không mặc quần áo, nhúm tóc quăn trêи đầu vểnh lên, bé vừa chạy vừa nhìn đằng sau, bé trốn thoát được nên cười hì hì vui sướиɠ.

Một giây sau, bé con tóc quăn bị nhấc bổng lên, bố ôm bé vào trong ngực: « Tạ Minh Giác. »

« Bố ~ nhớ bố, bố! » Cánh tay mập mạp giống củ sen của bé tóc quăn ôm mặt Tạ Chiêu, bé gặm mấy miếng đúng chỗ anh trai gặm trước đó, ngọt ngào đến mức làm người rung động.

Tạ Chiêu không dừng chân: « Tý nữa lại nhớ, đi tắm trước đã. »

Tình cảm bố con vỡ tan, bé tóc quăn duỗi chân khóc to, anh trai bé cũng khóc theo: «Không tắm, không tắm! »

Hai bé con giãy dụa trong ngực Tạ Chiêu làm tóc tai Tạ Chiêu lộn xộn, quần áo vest nhăn dúm dó, dáng vẻ uy nghiêm bày mưa tính kế ở công ty tan biến.

Chờ đi đến sân sau, ngay cửa sân đặt một chậu tắm trẻ em đặc chế, Trình Dao Dao đang tắm cho một bé con.

Trêи người Trình Dao Dao dính đầy nước và bọt xà phòng, mái tóc đen dài buộc lên cao lộ ra cái cổ thiên nga trắng mịn, vòng eo nhỏ nhắn như cô gái 18 tuổi.

Hầu kết Tạ Chiêu động đậy.

« Xoạt. » Bé con hất nước lên áo Trình Dao Dao, bé còn cười hi hi ha ha.

Trình Dao Dao xù lông lên: « Nhóc thối! Hôm nay mẹ phải đánh con một trận mới được! »

Thừa dịp Trình Dao Dao quay người tìm vũ khí, bé con nhấc chăn ngắn trèo ra chậu tắm: « Bố, bố! »

« Bố con không ở nhà, không ai cứu con đâu! » Cuối cùng Trình Dao Dao cũng tìm được vũ khí vừa tay, cô hùng hổ quay người lại.

Mùi dương khí mát lạnh bao quanh người làm tay Trình Dao Dao nhũn ra, cành cây trong tay cũng bị lấy đi. Trình Dao Dao ngẩng đầu lên.

Da trắng môi đỏ mắt hoa đào, làn da non mịn phát sáng không khác gì cô gái 18 tuổi, trêи người cô còn tăng thêm vẻ quyến rũ khó tả.

Đôi môi đỏ mọng của Trình Dao Dao cong lên, cô vội vàng tố cáo: « Tạ Chiêu, anh nhìn mấy đứa đi. Em tắm cho mấy đứa nhưng cả đám không nghe lời gì cả. Váy em ướt hết rồi! »

Tạ Chiêu ôm vòng eo nhỏ nhắn của cô, váy ướt sũng, da thịt lạnh buốt, hắn nhăn mày: «Người khác đâu? Sao lại để một mình em tắm rửa cho con? Cảm lạnh làm sao bây giờ? »

Giọng nói của Tạ Chiêu lộ ra sự giận dữ, Trình Dao Dao vội nói: « Con trai dì Chu kết hôn, em để dì nghỉ 3 ngày. Chị Liễu đi mua thức ăn rồi, chị Lý và bà nội đến trại dưỡng lão tặng quà rồi. Em thấy bọn nhỏ ăn kem ly dính hết người nên tắm cho bọn nhỏ. Bình thường thấy mấy đứa tắm rất thú vị, không ngờ mấy đứa lại nghịch như vậy… »

Lúc này Tạ Chiêu mới hết giận, hắn lấy khăn tắm trẻ con thêu hình con vịt vàng lau sạch nước dính trêи người cho cô: « Tiểu Phi đâu? »

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!