Chương 4: (Vô Đề)

Phó Hoài tưởng ta đang khóc, hắn thậm chí còn kiên nhẫn dỗ dành mấy câu, rồi mới vào cung diện thánh.

Mà ta từ từ xuống giường, đi đến trước gương đồng, soi gương tự ngắm.

Phó Hoài không yêu ta là thật, đêm qua mất kiểm soát cũng là thật.

Nhưng yêu rốt cuộc là gì?

Chẳng sờ được, cũng chẳng thấy được.

Sự áy náy, lại là một vũ khí cực tốt.

Phó Hoài đêm qua trực tiếp viên phòng với ta, khiến hai cuộc hôn nhân này chỉ có thể sai tiếp sai, bề ngoài xem ra mọi chuyện đều do hắn gây nên.

Chỉ cần sau này ta hối hận, hắn sẽ cảm thấy áy náy.

4

Kiếp trước, tỷ tỷ không chỉ bị ăn đòn phủ đầu vào ngày đầu tiên vào cửa, đêm tân hôn bị bỏ mặc cả đêm, ngày hôm sau dâng trà cũng bị họ hàng thân thích nhà họ Phó gây khó dễ.

Nhưng ta thì khác.

Ta dứt khoát không đi dâng trà.

Bên Lão phu nhân sai người đến mời mấy lần, ta chỉ nói, hôn sự có biến, mọi chuyện còn phải tính kế lâu dài.

Lúc Lão phu nhân và tiểu cô nương khí thế hùng hổ chạy đến, ta đang cho người hầu mang theo từ nhà mẹ đẻ sắp xếp của hồi môn.

Hai mẹ con vốn còn định gây khó dễ cho ta, thấy ta một lòng một dạ chú tâm vào đống của hồi môn đầy sân, bà ta liền sốt ruột.

Thái độ Lão phu nhân hòa hoãn hẳn, thậm chí không trách tội ta bỏ lỡ lễ dâng trà:

"Con dâu đang làm gì vậy? Có chuyện gì từ từ thương lượng mà."

Hừ, bây giờ mới biết thương lượng tử tế à?

Kiếp trước sao lại đối với tỷ tỷ không buông tha như thế?

Phó Hoài không viên phòng với tỷ tỷ, Lão phu nhân chỉ trách tỷ tỷ vô năng, vô đức. Ngay cả phu quân của mình cũng không quản được.

Ta làm ra vẻ mặt u sầu, nói:

"Chuyện gả nhầm đã là ván đóng thuyền, ta vốn không nên gả vào phủ Quốc công, thôi thì mang của hồi môn rời đi vậy."

Phụ mẫu thương yêu ta và tỷ tỷ, mẫu thân lại là con gái nhà giàu nhất thành, của hồi môn của hai người bọn ta mỗi người đều là một trăm tám mươi gánh, nhìn khắp giới thế gia kinh đô cũng hiếm thấy.

Lão phu nhân vội vàng cười giảng hòa:

"Chuyện đã đến nước này, chỉ đành đ.â. m lao phải theo lao thôi, con và A Hoài đã viên phòng rồi, sao có thể nói đi là đi được chứ. Danh tiết là chuyện quan trọng hàng đầu của nữ tử đấy!"

Nói rồi, Lão phu nhân liếc nhìn những chiếc rương hồi môn đầy sân.

Bà ta tỏ ra hòa nhã vui vẻ.

Nhưng kiếp trước bà ta đã nắm chắc tỷ tỷ là người giữ thể diện, sẽ không dễ dàng coi thường danh tiết, nên mới trăm bề áp bức, gây khó dễ cho tỷ ấy.

Nhưng ta thì khác, ta giỏi nhất là hư trương thanh thế.

Danh tiết là cái gì?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!