Chương 10: Đám hàng xóm kì quái (10)

Ánh sáng huỳnh quang của máy tính phản chiếu trên mặt người đàn ông, vẻ mặt hắn say sưa nhìn chằm những dòng chữ trên máy tính, giống như đang đắm chìm trong thế giới của mình, lộ ra ý nghĩ vô cùng hưng phấn.

Cách gây án này thật hoàn hảo....

Trong mắt người đàn ông hiện lên cảm giác của một kẻ bệnh hoạn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười quái dị.

Rít -----

Quả là một thiên tài.

Giờ phút này người đàn ông tựa như bị người khác chạm đến điểm kíc. h thíc.h, không khống chế được mà run rẩy.

Sau khi đọc cập nhật mới nhất, người đàn ông không còn kìm nén được cảm xúc của mình đối với tác giả của cuốn sách nữa, mười ngón tay bắt đầu liên tục hoạt động trên bàn phím.

Là ai là ai…

Rốt cuộc là ai đã viết cuốn sách này.

Rất nhanh, máy tính của người đàn ông liền hiện ra một đống mã số màu xanh lục, hắn liếc mắt một cái nhìn chằm chằm số liệu phía trên, trong miệng lẩm bẩm, nói cái gì đó, vẻ mặt cũng trở nên càng thêm phấn khởi.

Đột nhiên, đôi mắt của người đàn ông trong nháy mắt sáng lên, giống như một nham thạch nóng chảy đột nhiên phun trào, với sự nóng bỏng phá hủy tất cả mọi thứ.

Tìm thấy rồi.....

Chậc chậc.

Tìm thấy rồi.

Hóa ra anh ở đây…

Cách tôi lại gần như vậy…

Người đàn ông cũng không cách nào khống chế hưng phấn của mình, từ bả vai hắn trở xuống, một phát run rẩy liền không ngừng run lên, sau tai nhanh chóng dâng lên một tầng nổi da gà.

Chờ tôi…

Tôi sẽ đến gặp anh sớm thôi.

***

Tống Ngôn Trần đau đầu như muốn nứt ra mà mở mắt, nhìn quanh bốn phía, cổ họng vẫn khô khốc đau đớn như trước.

Liên tiếp mấy ngày, con ma đáng sợ kia cũng không xuất hiện quấy rầy cậu nữa, tựa như đã thật sự buông tha cho cậu rồi....

Nhưng mấy ngày nay Tống Ngôn Trần lại giống như một cái xác chết không hồn, trạng thái tinh thần cả người đều rất kém, làm việc và nghỉ ngơi cực kỳ rối loạn, ăn uống không đều đặn…

Tống Ngôn Trần sờ sờ cái trán nóng bỏng của mình, nằm sấp trên giường mình, khó khăn nhìn thoáng qua điện thoại di động của mình.

[01:24]

Cậu vô thức vào trang bình luận của cuốn tiểu thuyết và nhìn thoáng qua những bình luận mới nhất.

Một bình luận đặc biệt được đặt ở trên cùng, phía sau cũng bởi vậy mà đọng lại không ít những lời bình luận khác, có vẻ đặc biệt bắt mắt.

[ Cậu quả thực chính là định mệnh của tôi, mong chờ tới lúc chúng ta gặp nhau. ]

Tống Ngôn Trần sửng sốt.

Mà bình luận này đằng sau cũng thật chói mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!