Vương công công nhịn không được muốn cười, lại cảm thấy thời cơ không hợp, quay đầu sang chỗ khác cố nghẹn.
Tuân Nghiệp lại hơi hơi thu lại nụ cười, trong mắt người ngoài là mẹ ruột nâng mặt con trai nhưng trong mắt chàng lại không giống thế chút nào.
Tống Hoài cũng không kém Minh Nhiễm bao nhiêu tuổi, hai người đứng cùng một chỗ, càng nhìn càng cảm thấy chói mắt.
Vương công công đứng bên cạnh còn đang cười, chàng nhẹ nhàng lướt nhìn hai cái, tức khắc làm cho ông quay lại vẻ mặt bình thường.
Bên này lại không có tiếng động, Minh Nhiễm vẫn còn nhìn sâu vào Tống Hoài, khóe môi nhếch lên, cố nặn ra một nụ cười từ ái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Hoài khó lòng chịu nổi, trợn trừng mắt liếc một cái rồi nhìn chăm chú vào mấy con chim nhạn đang chao nghiêng phía chân trời.
Tỉnh lại trong phủ Thượng thư, ánh mắt đầu tiên y nhìn thấy chính là Nhị tiểu thư.
Nàng ta đứng trước cửa sổ, mặc một bộ váy dài thêu hình hai đóa hoa sen, nghiêng người ngoảnh đầu nhìn lại, gió xuân man mác, duyên dáng yêu kiều, thướt tha.
Y không có nghĩ gì khác, chỉ cảm thấy người này dịu dàng tới tận xương tủy, khiến người ta nhịn không được muốn thân cận.
Sau đó nữa thì nghe được Vụ Thanh Vụ Tâm nói y là được Nhị tiểu thư nhặt về từ trên đường.
Tuy đã quên hết chuyện năm xưa nhưng y không phải đứa ngốc, cũng biết đó là ơn cứu mạng, cũng mong có thể báo đáp một chút.
Trong những ngày mất trí nhớ đó, ngoài việc y giúp Nhị tiểu thư làm một vài việc mà không dễ để người khác làm ra, những lúc rảnh rỗi thì thường ngồi trên nóc nhà, thẫn thờ. Y đã từng vô số lần nghĩ lại xem lúc trước rốt cuộc là y làm gì, trong nhà có những ai, có huynh đệ tỷ muội nào không? Có bạn bè nào không? Bọn họ trông như thế nào?
Có phải là cũng có một người cha, một nương, bọn có có phải cũng đều đối xử với y như cách Minh Thượng thư đại nhân và phu nhân đối xử với Nhị tiểu thư không, hết lòng cưng chiều, tương thân với y.
Y nghĩ rất nhiều giả thiết, nhiều đến chính y cũng không thể đếm hết nổi…..
Rồi đến hôn này, có người nhìn khá giống y, vừa nhìn là biết đó là mẹ ruột của y tới rồi.
Người này mặc một bộ trường bào màu trắng, ôm kiếm đứng trên tường, bay bay như tiên trên trời, lạnh lùng như gió tuyết, nhìn từ xa, đúng là phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong.
Chắc chắn võ công cực cao, trường kiếm trong tay nàng còn chưa ra khỏi vỏ, y vẫn cảm nhận được sự lãnh lệ bị ngăn lại trong đó.
Người như vậy là cha hoặc là nương y, cho dù trên mặt không thể hiện ra, trong nội tâm cũng có chút phấn chấn là điều tất nhiên.
Nhưng mà á, y quả nhiên là quá trẻ người non dạ, chưa bao giờ nghĩ tới…..
Vị này đầu óc có vấn đề đó!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhìn đi! Mở to hai mắt ra mà nhìn đi! Biểu cảm này, động tác này, giọng điệu này, là người bình thường có thể làm ra được sao?!
Tống Hoài rất là khổ sở.
Cái này không giống với trong tưởng tượng xíu xíu nào hết á…..
Minh Nhiễm thực sự không thể nhìn ra ý tưởng sâu trong nội tâm y thông qua hai mắt trừng lớn như viên châu của y được, chẳng qua mẫu tử liền tâm, kinh hãi và kích động là không thể nào tránh được.
Nàng đã nói xong câu, "Con trai, nương rất yêu con", hệ thống còn chưa có thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành.
Minh Nhiễm có hơi nghi ngờ.
Chẳng lẽ còn chưa đủ thành ý, chân thành à? Hay là có chỗ nào làm sai rồi?
Nàng giật giật môi, đang muốn lên tiếng, Trình thị từ chính viện tăng hết tốc độ cũng xông vào viện, bà ta nhìn mấy cái lỗ cực lớn trên tường, một góc xà nhà bị thủng, rồi lại nhìn về phía Minh Từ đang trắng mặt, chật vật hết sức.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!