Chương 24: (Vô Đề)

Tuân Nghiệp với Liễu Ti Ti cũng vừa mới đi qua đây.

Bình thường ban ngày chàng không thích đi lại mấy chỗ thế này, chỉ là Liễu Ti Ti hiếm khi mới về cung một lúc, chàng là một vãn bối, không thể để cho bà tự mình đi lại trong cung được.

Vương Hiền Hải nhắc tới gần đây Mai Uyển sắp tàn rồi, Liễu Ti Ti mới nói muốn qua đây ngắm.

Bên cạnh Mai Uyển chính là Phù Vân Điện, theo tính cách của Lý Thái hậu, Trường Tín Cung đã dỡ bỏ lệnh cấm rồi, không dám chắc sẽ không đi lại đây lắc lư, chàng ngẫm một chút rồi cũng đồng ý, thế là hai người cùng tới Mai Uyển.

Cũng không biết là may hay không may nữa, vừa tới đây đã gặp được trò khôi hài như vậy rồi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trong vườn người quỳ thỉnh an đầy dưới đất.

Tuân Nghiệp nhìn mấy người đang quỳ, mùa đông tàn nên Mai Uyển cũng không còn phồn diễm như ngày xưa nữa, cũng hiu quạnh hơn vài phần. Nàng quỳ gối dưới tàng cây, váy dài kiều diễm, trên người còn vương vài cánh hoa mai, sống lưng thẳng tắp như tùng, đúng là không kiêu ngạo, không xu nịnh.

Ánh mắt chàng hơi đổi, trong đám cung nhân đứng bên cạnh Thái Hậu, Đàn Nhi cụp mắt đang đứng ở kia.

Tuân Nghiệp hơi kinh ngạc, nhanh thế mà đã đổi sang thân phận khác rồi?

Khác rất nhiều so với mấy ngày trước đây đó.

Sớm biết thế thì đã không cần phải bỏ lệnh cấm của Trường Tín Cung rồi.

Nghĩ xong, chàng chậm rãi lên tiếng.

Lý Thái hậu lập tức đổi hướng nhìn về phía Liễu Ti Ti, trên mặt nữ nhân kia luôn mang theo ý cười, nhìn cứ có cảm giác bóng bẩy, khiến bà ta hết muốn ăn uống.

Bà ta đè cảm giác bực bội không vui trong lòng xuống, mày nhíu chặt lại, giọng nói không được tốt lắm: "Vô duyên vô cớ không có chuyện gì ngươi tiến cung làm gì?"

Thấy nữ nhân này là thấy phiền hết sức. Nếu đã cam nguyện hạ tiện đi làm vũ cơ cho Ngọc Xuân Lâu còn ba ba chạy về làm chi nữa? Tự dưng làm bẩn hết cảnh quan trong cung.

Liễu Ti Ti nghe thế cũng không giận, cười trả lời: "Thái hậu hỏi thế này nghĩa là ta không có chuyện gì thì không thể tới à? Ta về cung hay không cũng không phải là chuyện Thái hậu có thể quản được nhỉ? Ngươi đang lo chuyện bao đồng đó."

Bà thấy Minh Nhiễm còn quỳ trên mặt đất, lại giả vờ khó hiểu hỏi: "Đây không phải là Minh tam tiểu thư sao? Ơ, không đúng, giờ hẳn là Minh Tiệp dư chứ, đang yên làng quỳ trên đất làm gì vậy? Trên đất lạnh lắm đó, đừng có đùa vui bản thân đông lạnh hỏng người đấy."

Đúng thật là Lý Thái hậu không quản được bà nhưng kẻ hèn Minh thị, một phi tần hậu cung này bà ta còn không làm gì được sao?

Bà ta lạnh lùng nói: "Ngươi bớt quản nó đi, thứ không biết quy củ, hôm nay ai gia nhất định phải dạy bảo đàng hoàng, để cho nó biết chút quy củ trong cung."

Liễu Ti Ti không thích nhìn Lý Thái hậu như thế, cười hì hì muốn lên tiếng bác bỏ ngày, nhưng Tuân Nghiệp vẫn luôn im tiếng đã mở miệng trước.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Đứng lên."

Chàng vẫn không mở miệng bảo là ai, nhưng mà mấy người ở đây đều nghe hiểu, dù sao bây giờ quỳ trên đất cũng chỉ có một người.

Minh Nhiễm ngẩn người, theo phản xạ ngước mắt nhìn lại: "Bệ hạ đang nói thiếp sao?"

Tuân Nghiệp cười như không cười trả lại nàng một câu, "Ở đây còn có người khác đang quỳ trên đất à?"

Không ai lại thích quỳ cả, thoáng chốc mặt mày Minh Nhiễm hớn hở: "Tạ Bệ hạ."

Nàng đứng lên phủi phủi đất và cánh hoa vương trên váy, nữa rũ mắt, thu lại ý cười trong đó, thầm nghĩ vị hoàng đế bệ hạ đúng là trước sau như một, không cho Lý Thái hậu chút mặt mũi nào cả. Sợ là giờ Lý Thái hậu còn buồn bực hơn cả tối qua rồi.

Quả nhiên, giọng nói của Lý Thái hậu nháy mắt lạnh đi vài độ, "Hoàng đế, ngươi có ý gì đây?"

Tuân Nghiệp nhướng nhướng mày, cũng không trả lời, chỉ thanh thanh đạm đạm nói: "Bệnh cũ của Thái hậu vừa mới tốt, cũng không nên đi lại nhiều ở bên ngoài nhỡ trúng gió, nếu lại nhiễm phong hàn nữa, sợ là Trường Tín Cung cũng không được sống yên ổn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!