Thì ra tiểu cô nương đấy là con gái của Triệu quốc phu nhân, em gái của Độc Cô Đạc, tên Tiết Giai.
Chồng của Triệu quốc phu nhân là Tiết Mẫn có đất phong ở Hồ Châu, Độc Cô Đạc thừa kế tước vị Hầu gia mới cùng mẫu thân đến kinh thành, Tiết Mẫn cùng con trai trưởng và con gái ở lại Hồ Châu. Tiết Giai mới được Triệu quốc phu nhân đón đến kinh thành, để Tiết Giai có thể nhanh chóng gia nhập với các tiểu thư quý tộc, mới đưa Tiết Giai vào cung dự lễ hội hoa lần này.
Các thiếu nữ giới thiệu xong, Độc Cô Hoàng hậu cười nói với nhũ mẫu của Cửu Công chúa là An phu nhân: "Thu xếp cho bọn họ ở cung Minh Hoa đi, nơi đó gần ngụ hoa viên, đến lúc "thưởng hồng" cũng tiện."
Vì vậy, các thiếu nữ quy an ra khỏi điện, theo An phu nhân đến cung Minh Hoa, tự chọn phòng ở, hai người một căn, Cung Khanh và Hướng Uyển Ngọc ở cùng nhau.
An phu nhân thu xếp thỏa đáng xong, cười híp mắt nhìn các người đẹp, nói: "Tối nay Hoàng hậu thiết yến ở Liên Hoa Đài, để nghênh đón các tiểu thư. Thái tử điện hạ cũng tham dự."
Nghe đến bốn chữ "Thái tử điện hạ", tim các cô nương liền đập rộn ràng.
An phu nhân vừa đi, cung Minh Hoa lại yên tĩnh, các cô nương không có tâm trạng tán gẫu, vội vã về phòng chuẩn bị trang điểm xiêm y.
Hướng Uyển Ngọc và Cung Khanh cùng ở một phòng, đóng cửa lại, Hướng Uyển Ngọc liền "hảo tâm" chỉ điểm Cung Khanh: "Nếu muội muội không có lòng vào cung, tốt nhất nên mặc bộ nào mộc mạc."
Cung Khanh cười gật đầu: "Tỷ tỷ nói rất đúng."
Hướng Uyển Ngọc lại nói: "Muội có thể giúp ta trang điểm chứ, xưa nay đều là bọn nha hoàn chuẩn bị cho ta, ta không tự làm được."
Cung Khanh lại cười: "Được."
Hướng Uyển Ngọc sợ nhất là Cung Khanh nổi bật hơn cô ta, vì thế lấy cớ nhờ Cung Khanh trang điểm, thật ra là để Cung Khanh không có thời gian sửa soạn cho bản thân.
Kỳ thật Cung Khanh cũng không có ý định sửa soạn lộng lẫy, chuẩn bị cho Hướng Uyển Ngọc xong thì vừa đến lúc, nàng thay một bộ xiêm y màu vàng nhạt, vẽ một bông hoa mai lên mi tâm liền cùng Hướng Uyển Ngọc đi.
Đèn đuốc sáng như ban ngày, chư vị giai nhân sôi nổi đi đến, xiêm y lộng lẫy, rực rỡ rạng ngời. Dưới hành lang quần là áo lượt, người đẹp như mây, hoa nhường nguyệt thẹn.
Các thiếu nữ đang tuổi dậy thì, đoan trang, kiều diễm, dịu dàng, thuần khiết, mỗi người mỗi vẻ như trăm hoa khoe sắc.
Hình vẽ ở mi tâm lại càng cầu kì tỉ mỉ, không giống Cung Khanh chỉ vẽ một đóa hoa mai thông thường. Những người khác mỗi người mỗi kiểu, Hứa Cẩm Ca vẽ một con cá nhỏ màu đỏ, tôn lên làn da trắng nõn ngọc ngà. Kiều Vạn Phương mới là độc đáo, hình dáng như lá liễu, mỏng mảnh như cánh ve, lại không thể nhìn ra dùng chất liệu gì, khi bước đi, hai cánh hoa màu như ngọc bích khẽ rung rinh, khiến đôi mắt long lanh linh hoạt càng thêm nổi bật.
Ai nấy đều rất tò mò, lại ngại không hỏi, chỉ có Tiết Giai thẳng thắn, kéo tay Kiều Vạn Phương cười hỏi: "Đóa hoa trên mi tâm tỷ tỷ là làm từ thứ gì? Sao lại sinh động thế này?"
Kiều Vạn Phương thản nhiên cười một tiếng: "Là dùng cánh chuồn chuồn nhuộm màu ngọc bích đính lên."
Tiết Giai cười vỗ tay: "Thật sáng tạo, lần sau em cũng thử làm."
Trước khi đi Hướng Uyển Ngọc soi gương vốn tự tin đến tám phần, giờ nhìn thấy các vị giai nhân lòng tự tin giảm hẳn ba phần, may là bên cạnh còn cô em họ xinh đẹp như tiên nhưng ăn mặc giản dị là Cung Khanh làm nền, có lẽ vẫn có thể tôn lên vẻ lộng lẫy của mình. Cô ta không biết rằng vẻ mộc mạc của Cung Khanh khiến cô ta trở nên kệch cỡm lòe loẹt khó coi vô cùng.
Nhóm giai nhân tới Liên Hoa Đài, ngồi xuống theo vị trí đã sắp xếp trước. Một lúc lâu sau, nội thị xướng Hoàng hậu Thái tử giá lâm, mọi người liền đứng dậy cung nghênh Hoàng hậu và Thái tử.
Hoàng hậu dẫn theo Thái Tử Công chúa đi vào trong điện, cung nữ tùy thị nội thị xếp thành hai hàng đi sau.
"Tất cả mọi người ngồi đi, đừng câu nệ." Hoàng hậu ngồi chính giữa, Thái Tử Mộ Thẩm Hoằng và A Cửu Công chúa lần lượt ngồi hai bên.
Nhã nhạc vang lên, cung yến chính thức bắt đầu. Cung nữ lần lượt dọn các món mĩ thực lên. Rượu ngon chảy tràn, mỹ vị la liệt. Sơn hào hải vị không thiếu thứ gì. Dưới ánh đèn rực rỡ, cung điện lấp lánh vàng ngọc, phục trang đẹp đẽ, cảnh tượng tràn ngập sự xa hoa hào nhoáng.
Các thiếu nữ đang ngồi đều là cành vàng lá ngọc, sinh ra trong nhung lụa, phú quý đã quen mà cũng phải âm thầm sợ hãi, cảnh tượng hoa lệ này khiến ai nấy đều nảy sinh tham vọng.
Bữa tiệc tối nay nhờ sự xuất hiện của Thái tử điện hạ "vẻ tươi riêng một cõi, thiên hạ chẳng người tranh" mà không khí có vẻ tinh tế khó tả. Luồng gió xuân khiến vạn vật nảy nở sinh sôi mập mờ thổi đến, lặng lẽ phát tán theo làn hương trầm lẩn quất đâu đây.
Quá nửa thiếu nữ ở đây phải lòng Thái tử. Muốn nhìn hắn mà lại không dám ngẩng đầu, nghiêm chỉnh ngồi như thục nữ, cúi đầu phục tùng, Cung Khanh nhìn mà thấy khổ thay bọn họ.
Chỉ có Tiết Giai tương đối tự nhiên thoải mái. Vì biểu muội nhìn biểu ca là một việc danh chính ngôn thuận, nên thế Tiết Giai thoải mái nhìn Mộ Thẩm Hoằng.
Nhưng vị Thái tử này cứ ngồi im như tượng. Nếu không phải vừa rồi tầm mắt Cung Khanh lướt qua một đôi giày tím đế trắng thêu rồng, thì chắc chắn nàng đã nhận định Thái tử không còn trong điện.
Có lẽ giờ phút này hắn đang ngắm nhìn chư vị mỹ nhân, tổng cộng có hai mươi tư người, để ngắm kĩ từng người thì cần thời gian tương đối. Vì thế nàng phỏng đoán, Thái tử điện hạ đang rất bận rộn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!