Ba tên đàn ông vạm vỡ, cầm đầu là một kẻ cao lớn cường tráng, đeo mặt nạ Chúc Long.
"Khố Địch, tháo mặt nạ ra xem."
Một tên ngồi xổm xuống, tháo mặt nạ của năm người. Một tên khác cầm đèn bão soi dung mạo.
Cung phu nhân muốn độc chiếm phu quân tất là có thủ đoạn, nha hoàn trong phủ đều chọn những người có ngoại hình cực kỳ tầm thường, để tránh thu hút
Cung Cẩm Lan. Tháo xong mặt nạ của Vân Thường, Vân Diệp, Vân Hủy, tên
được gọi là Khố Địch không khỏi thất vọng. Rõ ràng nhìn từ sau lưng cũng là cô nương yểu điệu, sao dung mạo lại tầm thường thế này.
Tháo mặt nạ của Cung phu nhân hắn lại càng thêm thất vọng, "Người này rất xinh đẹp, nhưng không còn trẻ."
Ngay sau đó, hắn tháo mặt nạ xuất thủy phù dung của Cung Khanh.
Hô hấp hắn tắc lại, sau một giây im lặng, mừng như điên thốt lên: "Lão đại, đúng là một tuyệt thế mỹ nhân."
Tên cầm đầu cúi đầu nhìn, nói: "Mang đi."
Lập tức một tên cúi người vác Cung Khanh, Khố Địch cầm một áo choàng, trùm đầu Cung Khanh.
Ba tên mất hút vào một ngôi nhà nhỏ gần đấy, không lâu sau, một xe cút kít được đẩy ra.
Cung phu nhân được lay tỉnh, mở mắt ra thấy Cung Phúc Quý, thấy bản thân
đang nằm trên đường, Vân Diệp Vân Hủy Vân Thường đều ở bên, chỉ không
thấy con gái Cung Khanh, liền khóc òa: "Mau dẫn người đi tìm tiểu thư,
tiểu thư bị bắt cóc."
Cung Phúc Quý vã mồ hôi, vội căn dặn người hầu, "Lưu Căn, ngươi nhanh chóng
về phủ gọi người tiếp viện, Cửu Lâm ba người các ngươi chia nhau ra tìm
tiểu thư, nhanh."
Cung phu nhân sợ suýt thì bất tỉnh. Bà chỉ có một con gái duy nhất, coi là
bảo bối tính mạng, nếu xảy ra chuyện gì, bà chỉ muốn chết.
Độc Cô Đạc vốn theo dõi tầng một, sau lại thấy Cung Phúc Quý dẫn người lên
tầng hai, liền bám theo, đi tới cửa sau không ngờ gặp phải cảnh tượng
này.
Cung phu nhân đã tháo mặt nạ, Độc Cô Đạc liếc mắt liền nhận ra đây là phu
nhân của Cung Cẩm Lan, lúc này tiến lên thi lễ, "Cung phu nhân, đã xảy
ra chuyện gì?"
Cung phu nhân thấy đây là tên lúc nãy bám theo mình, lúc này vừa căng thẳng vừa tức giận, quát: "Các ngươi là người phương nào?"
Độc Cô Đạc vội vàng tháo mặt nạ xuống, "Tại hạ Độc Cô Đạc, vị này là cấm quân Tả Vệ Tướng quân Nhạc Lỗi."
Cung phu nhân đã gặp Độc Cô Đạc mấy lần, nhận ra là hắn, mới khóc ròng mà
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!