Chương 36: Ma cao một trượng

Giang thị vừa bước lên xe ngựa liền không kiềm chế được hỏi Duệ Vương: "Tại

sao con lại nhận quả cầu lửa đấy? Dù có thích con bé cũng nên cân nhắc

tình cảnh hiện tại và tương lai."

Mộ Chiêu Luật cười nói: "Không phải mẫu thân cũng thích nàng sao, năm

ngoái vẫn nhắc là muốn Hoàng hậu làm mai." Tâm tình đang tốt, Mộ Chiêu

Luật mím môi khẽ cười, càng thêm phong độ tuấn tú, hăng hái phấn chấn.

Giang thị nói: "Đấy là năm ngoái, hôm sinh nhật con bé, Mộ Thẩm Hoằng phái A

Cửu đi tặng quà, chẳng phải con cũng biết? Giấu tài chưa đủ còn xuất đầu lộ diện tranh giành."

"A Cửu đưa quà chỉ là trò đùa dai, huống hồ vừa rồi khi Hướng Thái phi đề

nghị với Hoàng thượng hắn chẳng nói tiếng nào, hiển nhiên không có ý

đấy."

"Hắn bề ngoài nhã nhặn hiền lành thân thiện, ai biết trong lòng đang suy

tính gì. Nói về thủ đoạn hắn còn hơn cha hắn, con cẩn thận chút."

Duệ Vương cười nhạt: "Vì thế, để hắn cho rằng con là một kẻ tham luyến mỹ sắc không thức thời không tốt hơn sao?"

Giang thị hừ một tiếng.

Duệ Vương lại cười: "So với việc để Độc Cô Hoàng hậu đặt một cơ sở ngầm bên cạnh con, cưới nàng hay hơn nhiều, tương lai, An Quốc công, Cung Thượng thư, còn có Hướng Thái phi, đều thành thân thích với chúng ta, chẳng

phải là điều mẫu thân mong muốn đấy sao?"

Những lời này đúng là chạm đúng nguyện vọng của Giang thị, trước kia khi định đến Cung gia cầu hôn cũng là duyên cớ này. Gia thế của Cung Khanh không có chỗ nào để chê.

Mộ Linh Trang hoan hỉ cười nói: "Mẫu thân nhát gan, nhờ đại ca quyết đoán

mới lấy được mỹ nhân như Cung tỷ tỷ. Con rất muốn chị ấy làm chị dâu của con."

Giang thị lườm con gái, sẵng giọng: "Các con trẻ tuổi, đến tuổi như ta, mới

biết cái gì gọi là cẩn thận mới giữ được thuyền đến vạn năm."

Khi tin tức truyền đến Cung phủ thì đã là nửa đêm.

Cung Cẩm Lan kinh ngạc nhưng rất vừa lòng, không tính Đông Cung, Duệ Vương chính là quyền thế bậc nhất.

Nếu là ba tháng trước, Cung phu nhân quyết không làm thông gia với Duệ

Vương phủ, nhưng từ sau sinh nhật Cung Khanh, tình huống thay đổi, cận

kề nguy hiểm, bà đã bị dọa nhiều, kỳ vọng trong lòng hạ thấp dần. So với những con rùa rút đầu không dám dính vào thị phi, Duệ Vương có thể nói

là một người đàn ông dám gánh vác, thời khắc mấu chốt dám xuất đầu lộ

diện, nguyện ý tiếp nhận "Thái tử phi" trong truyền thuyết thật là đáng

quý. Huống chi, vốn mắc bệnh hình thức, Cung phu nhân không thể phàn nàn về tướng mạo Duệ Vương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!