"Nếu Thái tử điện hạ mỗi ngày đều đến thổi sáo, vậy thì bệnh của Thái phi
lão nhân gia nhất định sẽ khỏi, không cần Khanh nhi ở lại đúng không?"
Hướng Thái phi lập tức nói: "Không được, phải nghe hợp tấu mới có hiệu quả."
Cung Khanh: … Bà ngoại cô ngài thắng.
Hướng Thái phi thở dài thườn thượt: "Ninh Tâm ah, dìu ta tản bộ phơi nắng một chút. Khanh nhi, thay ta đón tiếp Thái tử, ta đi chốc lát rồi về."
Cung Khanh không nói gì nhìn bóng dáng mạnh mẽ nhanh nhẹn của Thái phi, lòng thầm nói: dáng đi nhanh nhẹn khỏe khoắn đấy của ngài có chút vẻ gì là
ngã bệnh không, lại còn nói gì mà đi chốc lát rồi về, ngài chỉ gạt cháu
thôi, chưa đủ một canh giờ đừng hòng ngài về đúng không. Kỳ thật là ngài muốn giữ chân cháu, sau đó để cháu và hắn nảy sinh gian tình đúng
không.
Có cần lộ liễu vậy không, ngài có thể tế nhị hơn chút không! Huống chi, dù ngài có muốn làm bà mối thì tốt xấu gì vẫn là Thái phi, thủ đoạn giật
dây bắc cầu phải tài tình hơn người chứ, ít nhất cũng phải có chút ý vị
cung đình, bí quyết cung đấu gì gì đó không phải đều dạy phải chú trọng
sự bí hiểm sao, ngài đừng trần trụi thế nữa…
Tự nghĩ một tràng xong, Cung Khanh quay đầu lại, đối diện ánh mắt Mộ Thẩm
Hoằng. Được rồi, vị Thái tử điện hạ này mới là ánh mắt cung đình chính
tông, sâu kín nặng nề như đầm nước không thấy đáy, mặt nước sóng gợn mơn man, sáng ngời ôn hòa.
Nhưng có điều … Thái tử điện hạ ngài nhìn chằm chằm người khác lâu vậy mà mí mắt không chuột rút sao?
Cung Khanh nghiêm mặt nói: "Thái tử điện hạ trăm công ngàn việc, Thái phi đã có thần nữ chăm sóc, thỉnh điện hạ yên tâm."
Tiễn khách sao? Hắn cười cợt, "Hôm nay ta không bận."
"Vậy nếu ngày mai điện hạ bận thì không cần tới, thần nữ hầu hạ Thái phi là đủ."
Mộ Thẩm Hoằng vuốt vuốt mi tâm: "Nếu ngày mai bận…" Dừng một chút, hắn
nghiêm mặt nói: "Ta sẽ tới một lần, nếu không bận thì … sáng trưa tối ba lần, Khanh muội muội thấy thế nào?"
Cung Khanh: … Được, ngươi cũng thắng.
"Khanh muội muội gẩy đàn hay lắm, ngày mai chúng ta hợp tấu một khúc "Cao sơn lưu thủy" đi."
Cung Khanh bị một tiếng "Khanh muội muội" của hắn làm đỏ mặt, mí mắt giật
giật, "Nói không chừng tối nay Thái phi sẽ bình phục." Ai thèm làm tri
âm tri kỷ của ngươi, ngày mai ta phải về nhà, mời ngài và Thái phi tri
âm tri kỷ cùng nhau.
"Khanh muội muội …"
"Thái tử điện hạ, thần nữ xin phép đi xem Thái phi sao chưa trở lại." Cung
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!