Đúng là nha đầu tâm tư linh hoạt, nét chữ cũng đẹp, phóng khoáng, linh khí bức người. Mộ Thẩm Hoằng lẳng lặng thu hồi ánh mắt.
Thẩm Túy Thạch chết lặng.
An phu nhân lại nói: "Công chúa còn nói, đã thay Thẩm đại nhân trả hai
mươi lạng bạc, mong đại nhân quên chuyện năm xưa, từ nay không cần bận
tâm nữa."
Gương mặt tuấn tú của Thẩm Túy Thạch dần phủ mây đen. Hắn gấp tờ giấy viết
thư lại, lạnh nhạt nói: "Đa tạ Công chúa lo lắng. Hai mươi lạng bạc đấy, vi thần sẽ mang vào trong cung trả lại cho Công chúa ngay lập tức."
An phu nhân cười nói: "Công chúa đã thay đại nhân trả nợ, Thẩm đại nhân
không cần khách sáo, Công chúa đâu cần bạc của Thẩm đại nhân."
Thẩm Túy Thạch nghiêm mặt, chắp tay thi lễ: "Đây là chuyện riêng của vi
thần, món tiền đó vi thần nhất định phải trả Công chúa, tránh người
ngoài đàm tiếu."
An phu nhân run lên, hắn có ý gì đây?
Hắn nói thế vì con người hắn chính trực không tham lam, hay là hắn muốn phủ nhận quan hệ với Công chúa? An phu nhân nghĩ ngợi, về gặp Cửu Công chúa báo cáo.
A Cửu nhíu mày, lòng rất không vui, cô ta đã làm đến thế rồi chẳng lẽ hắn vẫn không hiểu ý tứ cô ta? Lại còn đòi trả bạc, rõ ràng là chỉ muốn phủ nhận quan hệ.
"Ngươi có đọc lá thư của Cung Khanh không? Thư viết gì?"
"Chỉ viết một câu thơ, xuân miên bất giác hiểu." An phu nhân lập tức trả
lời, bởi vì trên đường đến Đông Cung bà ta đã lén mở thư ra xem. "Nhưng
chữ "giác" lại chỉ viết nửa trên, không biết có ý gì? Có phải cô ta bí
mật nhắn nhủ gì với Thẩm đại nhân?"
"Chữ "giác" chỉ viết nửa trên?" Cửu Công chúa dùng ngón tay viết lên mặt bàn liền hiểu ra. Thì ra là "bất kiến".
Cô ta khinh thường hừ một tiếng: "Ta ghét nhất loại nữ nhân thích khoe
khoang thể hiện tài học, không gặp thì không gặp, vòng vèo làm cái gì."
An phu nhân ồ lên một tiếng, phụ họa: "Cậy thông minh đùa bỡn người khác,
thật đáng ghét, mặt mũi trong sáng ngây thơ thì ra lại là loại hồ ly
lẳng lơ thích quyến rũ đàn ông"
"Đúng, vừa nhìn đã biết là hồ ly tinh."
Hai người kẻ tung người hứng bôi bác Cung Khanh không đáng một xu.
Thật ra Cung Khanh không hề có ý thể hiện tài học hay giả vờ giả vịt, mà chỉ là nàng cảm thấy quan hệ giữa nàng và Thẩm Túy Thạch trong sáng đàng
hoàng, vô duyên vô cớ gửi thư từ nay về sau không bao giờ gặp nữa thì
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!