Định Viễn Hầu lúc này đang như kiến bò trên chảo, lo lắng không yên. Hắn đã
được nghe mục đích thật sự của việc triệu các tiểu thư tiến cung từ mẫu
thân. Hắn cảm giác sâu sắc rằng Cung Khanh từ khí chất dung mạo đến học
vấn mặt nào cũng hơn người, chín phần mười sẽ được dì coi trọng, trăm
phần trăm sẽ khiến Mộ Thẩm Hoằng phải lòng, chẳng phải là hắn chưa ra
trận thân đã chết trước?
Lo âu vài ngày, hắn thật sự không kiềm chế được nữa, liền đi tìm mẫu thân
hỏi dò: "Mẫu thân, con nghe nói con gái Cung Thượng thư xinh đẹp như
tiên, liệu dì có ý chọn nàng ấy làm Thái tử phi?"
Triệu quốc phu nhân liếc mắt nhìn hắn: "Con hỏi chuyện đó làm gì?"
"Con…" Độc Cô Đạc đang định nói thật, lại nghĩ đến chuyện mẫu thân chỉ muốn
hắn lấy Hướng Uyển Ngọc, nói thật chỉ sợ mẫu thân phản đối. Hắn nghĩ rồi nhanh chóng nói: "Con có một bằng hữu thầm thương trộm nhớ nàng, nhờ
con nghe ngóng. Nếu dì muốn chọn nàng ấy cho Thái tử, vậy bằng hữu kia
phải thất tình ."
Triệu quốc phu nhân nói: "Nha đầu kia đúng là rất đẹp, đáng tiếc A Cửu không thích."
Độc Cô Đạc vừa nghe liền vui vẻ. Hôn sự của Thái tử do Tuyên Văn Đế và Độc
Cô Hoàng hậu làm chủ. A Cửu là minh châu của đế hậu, từ trước đến giờ
muốn gió được gió muốn mưa được mưa, nếu A Cửu cứng rắn phản đối, đế hậu nhất định sẽ không để con trai cưới một người mà con gái mình chán
ghét, để chị dâu em chồng ngày ngày hục hặc. Nếu đã vậy tức là hắn còn
cơ hội.
Triệu quốc phu nhân nói: "Con vẫn còn tâm tư quan tâm chuyện của người khác sao, chuyện của mình con định thế nào ?"
Độc Cô Đạc nghiêm mặt nói: "Mẫu thân và phu nhân An Quốc công thân như tỷ muội, con và Hướng Uyển Ngọc coi nhau như huynh muội."
Triệu quốc phu nhân lườm nguýt: "Họ hàng gì mà huynh muội."
"Con có việc phải đi một chút."
Ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách, Độc Cô Đạc vội ra khỏi phủ, chạy thẳng tới hoàng cung.
Trước tiên hắn đến điện Tiêu Phòng tặng Độc Cô Hoàng hậu một bộ tranh chữ,
mượn đấy làm cớ tiến cung, ra khỏi điện Tiêu Phòng lại nhờ một cung nữ
đến cung Minh Hoa gọi Tiết Giai.
Trong ngự hoa viên, Định Viễn Hầu đứng bên một cây non, tạo dáng ngọc thụ lâm phong
Tiết Giai nhìn thấy Nhị ca từ xa, lòng thầm nghĩ cái tính ưa ăn diện đến kinh thành vẫn chẳng đổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!