Chương 38: (Vô Đề)

Editor: Trà Xanh

Tết thượng nguyên đến, Vương Thiến Như đến tìm Thẩm Oanh. Bọn họ hôm nay hẹn gặp Tống Viễn Hàng ở Nhất Phẩm Hương, Vương Thiến Như không biết mình trang điểm có thỏa đáng hay không, cố tình tới hỏi ý kiến Thẩm Oanh.

Dạo gần đây, nàng và Thẩm Oanh thường xuyên gặp nhau làm Vương thị kín đáo phê bình.

Thẩm Oanh nhìn xiêm y của nàng, lắc đầu: "Ngươi tính mặc vầy đi gặp Tống đại nhân?"

Vương Thiến Như tự nhìn bản thân: "Không hợp sao?"

Thẩm Oanh đi một vòng quanh nàng. Hồng Lăng ở bên cạnh, chống cằm nói: "Không phải không ổn, chỉ là không sáng sủa, không lưu lại ấn tượng sâu đậm."

Lục La bổ sung: "Còn búi tóc nữa, quá quy củ. Nếu tóc búi hơi nghiêng sẽ phù hợp với gương mặt cô nương hơn."

Các nàng đi theo Thẩm Oanh nên nắm rõ làm cách nào bảo dưỡng và trang điểm. Trước đây Thẩm Oanh giản dị, nhưng từ ngày gặp lại Bùi Chương, liền hoàn toàn không có gì cố kỵ. Làm người mà suốt ngày sợ trước sợ sau thật không thoải mái. Thừa dịp còn trẻ thì nên mặc xiêm y xinh đẹp, đeo trang sức xinh đẹp, nếu không đến khi về già muốn mặc cũng rất khó coi.

Thẩm Oanh lôi Vương Thiến Như vào nội thất, đè nàng ngồi xuống trước bàn trang điểm, kêu Hồng Lăng lấy toàn bộ đồ trang sức của nàng ra. Vương Thiến Như nhìn một đống gương, lược gỗ mạ vàng đặt trước mặt, còn có đủ loại trang sức gắn đá quý, hoàng kim, cần gì có đó, nàng nghẹn họng nhìn trân trối.

"Ngươi sao có nhiều trang sức vậy?" Nàng cầm một cái vòng cổ hỏi. Cái này được làm thủ công mạ vàng, hoa văn tinh tế, vừa thấy liền biết xuất phát từ tay nghề nổi tiếng.

Lục La đắc ý: "Cô nương chúng ta đem từ nhà mẹ đẻ đến một ít, đa số đều là Hầu gia thưởng. Hầu gia nói cô nương nhà ta xinh đẹp, xứng với trang sức tốt nhất. Nếu cô nương không cản, Hầu gia sẽ mua hết toàn bộ trang sức trong kinh thành."

Trước kia Thẩm Oanh không trang điểm, Bùi Duyên cho rằng nàng không thích này nọ. Từ lúc thấy nàng trang điểm, bao nhiêu lăng la tơ lụa, đồ trang sức như nước chảy vào Duyên Xuân Các. Vương thị kín đáo phê bình nhưng toàn bộ Hầu phủ to như vậy đều do một tay Bùi Duyên đoạt về, bà không có tư cách bắt hắn kén cá chọn canh. Hắn tiêu tiền dỗ nữ nhân vui, thôi thì tùy hắn cao hứng.

Vương Thiến Như nghĩ thầm, khó trách bên ngoài nói thê không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm. Chỉ sợ chủ mẫu gia đình giàu có nhìn thứ này đều nảy lòng đố kỵ. Nhưng Vương Thiến Như không đố kỵ. Nàng không thích Bùi Duyên, nhưng cảm thấy Thẩm Oanh vừa đẹp vừa thiện tâm, cách nói chuyện không tầm thường, kiến thức phong phú, tính tình ôn nhu, làm nam nhân thích là bình thường. Nam nhân nào không thích nàng chắc là mắt bị mù rồi.

Trong tiềm thức, nàng cũng lén bắt chước Thẩm Oanh.

Thẩm Oanh cầm quạt tròn, chỉ huy Hồng Lăng và Lục La trang điểm cho Vương Thiến Như.

"Phấn mặt dặm nhạt một chút. Cây trâm hồ điệp gắn cao chút, lấy cây trâm bách thảo ra, đổi khuyên tai hồ lô xem thử…"

Thẩm Oanh đang đoan trang nhìn xem có cần chỉnh sửa ở đâu không, rèm nội thất bỗng nhấc lên, Bùi Duyên bước vào. Dịch cô cô theo phía sau, không dám nói với Thẩm Oanh rằng Hầu gia không cho thông báo. Người cả phòng giật mình, Vương Thiến Như vội đứng dậy, cúi đầu. Tuy nàng nghe Thẩm Oanh nói Bùi Duyên không hung dữ, nhưng từ khi vào phủ đến nay nàng chưa hề nghe Bùi Duyên nói chuyện, vẫn là sợ hắn.

Thẩm Oanh vẫy cây quạt, ra hiệu cho Dịch cô cô lui ra ngoài, đi đến trước Bùi Duyên, dùng cây quạt vỗ nhẹ vào ngực hắn: "Mới có chút xíu mà ngài không chờ được sao? Nữ nhi trang điểm hơi chậm chút, không thể không kiên nhẫn." Thanh âm nàng như gạo nếp, ôn nhu lại dính người, nghe như đang làm nũng.

Bùi Duyên hoàn toàn chẳng chú ý đến Vương Thiến Như, toàn bộ ánh mắt dính trên người Thẩm Oanh. Nàng mặc áo lụa trắng, váy lam, áo khoác màu tím, phía trước vạt áo có hàng cúc chạm khắc ong vờn hoa cúc mạ vàng. Tay nàng cầm quạt tròn bằng lụa trắng có hình vẽ một cung nữ cài trâm hoa, rũ mi cười nhàn nhạt giống đóa lan trong rừng vắng. Hắn cảm thấy kỳ quái, lúc trước nàng ăn mặc nhã nhặn, liền thấy nàng hợp nhã nhặn.

Hiện giờ quần áo hoa lệ, lại thấy thiếu nữ vốn nên mặc xiêm y cẩm tú, mỹ diễm không gì sánh được.

Hắn chờ không nổi, chờ đến độ tâm hỏa khô nóng. Đã nhiều ngày trong thư phòng, hầu như mỗi đêm nàng đều đi vào giấc mộng của hắn, làm hắn không được yên giấc. Thật vất vả mới gặp nàng hôm nay, nàng lại cọ tới cọ lui không chịu ra cửa, hắn đương nhiên tự mình tới tìm nàng. Hắn nắm tay Thẩm Oanh, trực tiếp dẫn nàng ra ngoài.

Hồng Lăng giống như tập mãi thành thói quen, bình tĩnh mời Vương Thiến Như ngồi xuống lần nữa: "Hầu gia thường như thế, gặp cô nương nhà chúng ta liền giống như mất hồn, Vương cô nương không cần để ý. Thiệt ra Hầu gia bận việc quân vụ, trời tối mới tới. Hôm nay vì chuyện của Vương cô nương mới nhín chút thời gian."

Vương Thiến Như biết, chắc chắn là do Thẩm Oanh ở bên cạnh quạt gió thêm củi, cười nói: "Thật ra biểu huynh cũng muốn cùng Thẩm Oanh đi ra ngoài xem hoa đăng phải không?" Đèn hoa đăng, giai nhân thanh xuân bên cạnh là chuyện vui của đời người.

Giữa nữ hài nhi với nhau trao đổi khuê danh đã chứng minh đôi bên là bằng hữu thật sự.

Hồng Lăng cười mà không đáp, nàng không hiểu chuyện nam nữ, chỉ có đương sự mới rõ nhất.

Thẩm Oanh bị Bùi Duyên vội vã kéo đến bên kia noãn các, người chưa kịp đứng vững đã bị Bùi Duyên đè lên cửa áp vào ngực hắn. Nàng ấn vai nam nhân, ngước mắt nhìn hắn: "Ngài đừng xằng bậy, Vương cô nương còn ở đây."

Bùi Duyên mặc kệ, cúi đầu đặt lên môi nàng một nụ hôn sâu nóng bỏng. Thẩm Oanh vốn đang đấm vai hắn, lại bị bế lên, chỉ có thể vòng tay ôm cổ hắn, ván cửa phía sau bị đập rung "bang bang". Nàng như đang cưỡi khoái mã, mải miết chạy điên cuồng trên cánh đồng mênh mông bát ngát. Gió gào thét bên tai, trước mắt một mảnh mơ hồ.

Hơi thở nóng rực phả vào tai nàng, rõ ràng nhà này không đốt địa long nhưng giống như nóng hơn nhà bên, chẳng mấy chốc cả người ướt đẫm. Chờ nàng ý thức được Bùi Duyên định làm gì, chỗ ấy đã ngẩng đầu.

Bọn họ đã làm vô số hành động thân mật, nhưng Bùi Duyên chưa từng thật sự đi vào.

"Hầu gia" Thẩm Oanh đứng một chân, tựa như không đứng nỗi, giọng nói hơi run rẩy. Cho tới hiện giờ, nàng không phải kháng cự mà sợ mình chịu không nổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!