Chương 37: (Vô Đề)

Từ Lâm Ký đi ra hai người về khu nhà ở, Hạ Hàm ngồi trên sofa trong phòng khách, bên tai là tiếng nước ào ào từ trong phòng tắm truyền tới, đó là tiếng động Chung Tuyển đang tắm rửa trong kia.

Không bao lâu anh liền đi ra, một thân quần áo ở nhà nhẹ nhàng khoan khoái, không mệt mỏi giống như lúc sáng sớm tới đón cô.

"Ngủ cùng anh một lát." Anh bồng Hạ Hàm vào phòng ngủ chính, giường lớn mềm mại lún xuống vì động tác của hai người, mỗi một giây thần kinh đều thoải mái dễ chịu.

Hạ Hàm bị anh ôm lấy từ đằng sau, ngực anh rộng lớn, hơi nghiêng người là gần như đè ép toàn bộ cơ thể cô. Hô hấp kéo dài nóng rực phả vào bên tai cô.

Cô lặng lẽ mở mắt, nghiêng mặt qua nhìn dung nhan anh tuấn ngủ say của anh rồi ép mình nhắm mắt lại.

Về Tử Xuyến, về Chung Thác, về anh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không thể nói với em sao?

Giống như là bệnh không tiện nói ra, vừa chạm vào sẽ đau.

***

Lại tới mùa hè, thấm thoát đã một năm rồi, đột nhiên nhớ tới năm trước vào thời gian này trên máy bay về thành phố A, giấc mộng ấy khiến tinh thần con người ta rung động.

Từ lúc ban sơ nhát gan sợ hãi hồi hộp đối với anh, cho tới bây giờ đã nói tới chuyện cưới xin là thay đổi rất nhiều. Nhưng tình cảm chân thành tha thiết đối với người đàn ông này thì không chút nào giảm bớt.

Thanh Phong thuận lợi qua được cuộc thi cấp sáu, chuyện quan trọng kế tiếp chính là thi nghiên cứu sinh. Thật ra Thanh Phong bị trong nhà ép buộc, nhưng không làm sao được.

Còn Diệp Vấn, gần như là trong trạng thái nửa thực tập, váy ngắn áo sơ mi thành thạo giữa các phòng ban ở công ta ba mình, đầy dáng vẻ nữ tinh anh. Cô muốn chính là cuộc sống như vậy, thay đổi đủ loại ngôn ngữ chữ viết tiếng nước ngoài, giày gót nhọn, váy tới đầu gối, tốt nhất là thành người phụ nữ chân chạy bận rộn 24 giờ không ngừng nghỉ.

Đã lâu rồi ba người không tụ tập, hôm nay hiếm khi có được thời gian rảnh, địa điểm chính là Thanh Ba nơi dưới danh nghĩa của Từ Trình Phong.

Con gái tụ tập với nhau thì mãi chưa xong chuyện, Thanh Phong vẫn tính nhiều chuyện, ép hỏi Hạ Hàm và chú cảnh sát tiến triển như thế nào rồi. Hạ Hàm là cô gái thành thật chủ động nói thật tháng này chuẩn bị lấy giấy chứng nhận kết hôn.

Diệp Vấn rất bình tĩnh gật đầu, tỏ vẻ không tệ.

Còn Thanh Phong liên tục thét chói tai, thế nên thu hút Từ Trình Phong đi tới.

Từ Trình Phong kéo ghế đi qua, cười như tên trộm nói: "Hàm Hàm muốn kết hôn rồi hả?"

Ba người lập tức bị Từ Trình Phong khiến buồn nôn nổi da gà.

Qua một thời gian ngắn nữa Diệp Vấn phải đi ra ngoại tỉnh một chuyến, tỏ ý đêm trước tạm biệt đời độc thân của Hạ Hàm không thể ở cùng cô rồi.

"Không sao, có anh theo là được!" Từ Trình Phong ném đôi mắt xinh đẹp qua cho Diệp Vấn, Diệp Vấn xấu hổ cúi đầu uống nước, giả vờ nhìn sang nơi khác.

Lúc gần đi, Hạ Hàm ở lại bảo Thanh Phong và Diệp Vấn đi trước.

Có cái đuôi nhỏ đi theo phía sau lập tức khiến Từ Trình Phong không thoải mái, anh ta xoay người lại hỏi Hạ Hàm, "Làm sao vậy?"

"Tôi muốn hỏi anh chút việc." Cô đối xử với ai cũng chân thành, cho nên mặt tròn mềm mại như vậy khiến Từ Trình Phong càng không từ chối được.

Dẫn cô tới một phòng đơn trang trí nhã nhặn, nơi màn che dày đặc hoa mai, khắp nơi hàng mỹ nghệ bằng gỗ chạm trổ hoa văn sắp xếp có trật tự, trên trần nhà khắc rồng hổ ngồi xổm, đặc biệt xa hoa lộng lẫy.

Hạ Hàm nhấp một ngụm trà, mặt đỏ lên: "Quá khứ Tử Xuyến và Chung Tuyển đã xảy ra chuyện gì?"

Từ Trình Phong cả kinh, lúc này không biết nên nói cái gì mới tốt, há miệng thở dốc không dám nói tiếng nào.

Hạ Hàm chứng kiến anh ta như vậy lập tức nói: "Tôi biết tôi hỏi thăm như vậy không tốt, không sao, là tôi quá đường đột."

Cô vội giải thích, quẫn không thành bộ dáng gì rồi.

Thật ra việc này cô vốn có thể thoải mái hỏi Chung Tuyển hoàn toàn không có gì khó để mở miệng. Nhưng cô không dám, cô sợ Chung Tuyển cho cô là loại con gái bám vào quá khứ không tha.

Đã qua rồi cô hoàn toàn có thể chấp nhận, nhưng trước mắt cô muốn biết câu trả lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!