Nhưng đây không phải là phòng Diệp Vấn.
Tiếng động này càng lúc càng quá trớn, loáng thoáng còn nghe được vài tiếng thì thầm.
Hạ Hàm từ trong ngực anh ngẩng đầu lên, mê man nói câu, "Có chút ầm ĩ."
"Đúng là hơi ầm ĩ thật." Chung Tuyển bế cô đứng lên đi ra ban công, ngồi trên ghế dây mây. Ban đêm nhẹ nhàng khoán khoái, tiếng động khiến người ta mặt đỏ tai hồng cũng tiêu tan hơn phân nữa. Anh dùng chăn mỏng quấn quanh Hạ Hàm rồi đặt cô lên trên đùi, tay dùng lực không nặng không nhẹ xoa mông cô.
Hạ Hàm không muốn, vừa hơi di chuyển liền cảm giác vật gì đó cứng rắn giữa hai chân đang đâm vào cô, ngay lập tức không dám nhúc nhích. Nhưng lại có chút đau lòng cho Chung Tuyển nên hỏi, "Có phải rất khó chịu không?"
Khi nói chuyện bàn tay nhỏ bé của cô đã lặng lẽ úp lên đó, mặc dù cách một lớp quần nhưng cảm giác lành lạnh lập tức chạy thẳng vào đáy lòng anh. Anh khó chịu hừ một tiếng thiếu chút nữa thì không nhịn được, giữ chặt tay nhỏ nhắn của cô rồi mở quần con ra.
Hạ Hàm đột nhiên nhớ tới ngày đó giúp Thanh Phong tải đồ xuống, trong phim hình như người phụ nữ lấy tay vuốt ve cho người đàn ông.
Hạ Hàm từ trên chân anh trượt xuống dưới, quỳ giữa hai chân anh, cắn cắn môi rồi lôi cái vật đang thèm ăn ra ngoài.
Cô học người phụ nữ trong clip, hai tay nắm giữ nó lên lên xuống xuống, tất nhiên không dám ngẩng đầu nhìn Chung Tuyển, làm như thế này cô đã xấu hổ đến mức không thành dạng gì rồi. Qua lúc lâu sau, vật trong tay càng lúc càng trướng càng phình to ra, đầu hình quả nấm đang ở trước mặt cô, đầu đỉnh miệng phun ra nước, thoạt nhìn rất đáng thương.
Cổ áo ngủ cô rất rộng, lại không mặc áo ngực, quỳ giữa hai chân anh như vậy, theo động tác lên xuống kích thích hai quả anh đào sữa hồng hào anh đều có thể thu hết vào đáy mắt. Cổ họng Chung Tuyển căng cứng, bàn tay to mò tới từ cổ áo cô kéo cởi lên, nhưng chăn mỏng quấn chặt Hạ Hàm từ phía sau nên hoàn toàn không nhìn ra có gì khác thường.
Lúc này sắc trời đã đen kịt hẳn, phòng bọn họ cũng không mở đèn, từ ban công nhìn xuống, trước mặt là cánh đồng thuốc lá lớn nhất của Lâm Châu. Địa chất nơi đây rất đặc biệt, thích hợp cho cây cối sinh trưởng, cây nào cũng cao chót vót tới tầng mây.
Vừa vặn lòng bàn tay cô gái nhỏ mềm mại lại hơi mát, hai đóa hoa non mềm trắng nõn như có như không cọ vào chỗ kia của anh, cảm giác máu trong người đều tập trung một chỗ. Phía sau lưng thoáng hiện một luồng hỏa nóng, khiến anh
- người từ trước đến nay vẫn luôn kiềm chế liền thở gấp nặng nề vài phần.
Anh đưa tay sờ mò khuôn mặt phấn nộn non nớt của cô, vuốt tóc dính trên gò má, giọng trầm thấp dụ dỗ, "Cục cưng, hôn nó nhanh lên."
Cô còn chưa kịp phản ứng đã bị bàn tay anh giữ ót ấn tới phía trước.
"Ưm..." Hạ Hàm chỉ ngậm một chút rồi lui ra ngoài.
Tay anh trượt một đường từ gáy cô xuống đến đầu vai, ngòn tay vuốt ve làn da trắng mịn tinh tế của cô. Hạ Hàm như bị ma xui quỉ khiến, vậy mà lại vươn đầu lưỡi nhỏ nhắn liếm liếm.
Chung Tuyển không nhịn được, tiếng rên hừ đè ép trong cổ họng tràn ra ngoài.
Hạ Hàm nghe thấy trong lòng đột nhiên nổi lên ý muốn đùa cợt, cẩn thận nhớ lại nội dung "Kinh tế học vĩ mô" mà Thanh Phong bảo cô tải xuống, chậm rãi nuốt của anh, nhưng cô vốn không có kỹ thuật, nên răng hay bị va chạm vào anh
Miệng nhỏ cố sức phình to ra, có mấy lần nhập vào sâu quá, khiến cho cô bị ho khan.
Khoang miệng mềm mại ấm nóng trơn nhẵn ẩm ướt khiến Chung Tuyển không chống đỡ được bao lâu đã cảm thấy muốn tới. Anh lập tức rút ra ngoài, Hạ Hàm ngây ngốc không biết gì với miệng theo, Chung Tuyển liền vội mò chăn quấn người cô lôi lên, lúc này mới phun hết toàn bộ trên ngực non mềm nõn nà của Hạ Hàm.
Anh cởi áo sơmi cẩn thận lau cho cô, tách cô ra để cô ngồi giữa thắt lưng mình.
Hạ Hàm yếu ớt tựa đầu lên vai anh, vô ý xoay vặn eo nhỏ. Ai ngờ anh quá phận, thế mà vén mở quần nhỏ của cô, ngón tay trực tiếp chui vào trong. Khi động tác ngón tay có quy luật mạnh mẽ xông lên, cô vốn đã ẩm ướt, không tới vài cái liền đến điểm G, cô run rẩy ôm chặt cổ anh.
Anh biết lúc này cô không chịu nổi sự chọc ghẹo, mỗi lần cô đến điểm đó thì anh phải cố gắng nhấp eo vài cái, cô gái nhỏ liền khóc đến đáng thương tội nghiệp. Chờ cô bình tĩnh lại, liền nâng cao eo cô nhắm đúng đường chuẩn, "Ót" một tiếng trơn bóng tiến vào trong.
Chỗ kia của cơ thể bị anh tiến vào chiếm giữ lấp đầy, Hạ Hàm chợt nâng mắt lên nhìn Chung Tuyển tỏ vẻ không hài lòng.
"Được rồi được rồi, trước anh sẽ không động đậy." Trong tay anh xoa nắn hai quả đào no đủ, rồi hôn lên khuôn mặt cô, dụ dỗ giữ eo cô đẩy ra rồi chậm rãi cọ sát.
Chờ cô dần có cảm giác, liền ôm chặt chăn cùng với cô đi vào phòng, có ý điên khùng xấu xa đánh xuống mông cô.
Hạ Hàm không dám la lên, từ đầu đến cuối vẫn ôm chặt cổ anh cắn mu bàn tay mình, phát ra tiếng khóc "Hu hu," bộ dạng ngấm ngầm chịu đựng rất đáng thương.
Cũng hiếm khi hôm nay có nước nóng, người trong cục công an đều xuống dưới, ở Lâm Châu chắc chắn không dám sơ suất. Chung Tuyển ôm cô tắm rửa, dùng chăn khô bao quanh kín người cô rồi bế về giường.
Người con gái trẻ tuổi tinh tế, cơ thể no đủ cân xứng, cả người đều lộ ra sự sảng khoái thoải mái vui sướng sau cuộc giao hoan. Bộ ngực xinh đẹp kiêu ngạo đầy đặn đỉnh nhọn vểnh lên, bụng bằng phẳng mềm mại, xuống chút nữa là nơi tư mật lưa thưa mấy sợi lông khiến anh không nhịn được với tay xuống dưới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!