Chương 9: (Vô Đề)

Hai ngày nay, Đoạn Thính Nhạc thật sự lúc nào cũng rỉ tai Thẩm Tinh Yểu, xúi cô gia nhập giới giải trí. Cô nàng bảo nếu vào showbiz rồi, sau này hai người có thể cùng nhau tham gia gameshow, nếu nhận được cùng một bộ phim thì có thể kè kè bên nhau mấy tháng trời, chẳng lẽ không động lòng chút nào sao?

Thật lòng mà nói, Thẩm Tinh Yểu cũng có chút rung rinh, bởi vì cô thật sự rất quý Đoạn Thính Nhạc.

Thế là dưới sự năn nỉ ỉ ôi của Đoạn Thính Nhạc, Thẩm Tinh Yểu cuối cùng cũng đồng ý bước chân vào giới giải trí "dạo chơi" một phen.

Khi Tô Vi Sơ biết cô muốn vào showbiz, anh có hơi ngạc nhiên. Anh vốn nghĩ để Thính Nhạc dẫn cô đi chơi cho khuây khỏa tâm tình, chứ không ngờ lại dẫn cô "lạc lối" thế này. Tuy nhiên, anh cũng không phản đối. Ba mẹ anh và cả Thanh Thanh đều là diễn viên, nhà lại còn có hai công ty giải trí, nếu cô muốn vào chơi thì cũng chẳng sao cả.

Vì thế, Tô Vi Sơ nhanh chóng liên lạc với Đường Đức của Hạo Nguyệt, bảo ông sắp xếp.

Lúc Đường Đức nhận được tin, phản ứng đầu tiên là buột miệng: "Vãi!"

Sếp nhỏ muốn vào công ty làm nghệ sĩ? Lại còn chơi trò ẩn thân nữa chứ?!!

Nhưng chửi thề xong, ông vẫn lập tức nhanh nhẹn sắp xếp cho "cô chủ nhỏ". Cần ký hợp đồng ư? Nghĩ nhiều quá! Cả công ty đều là của cô ấy, còn cần cô ấy ký hợp đồng gì với công ty nữa, phải nói là toàn bộ nhân viên công ty ký hợp đồng với cô ấy mới đúng!

Thế là Đường Đức nghĩ ngợi, bảo thư ký gọi điện cho Phùng Đào, kêu anh ta đến văn phòng.

Phùng Đào đến rất nhanh, cũng thân quen với Đường Đức nên hỏi thẳng: "Đường tổng, ngài tìm tôi ạ?"

Đường Đức nhìn anh ta: "Tôi sắp xếp cho cậu một người, cậu dẫn dắt thử xem."

Phùng Đào: "???"

Lần trước đúng là anh ta có ý định dẫn dắt thêm người mới vì nhìn trúng nhan sắc và khí chất của "cô chủ nhỏ", nhưng sau khi biết thân phận thật

của người ta thì tắt ngay ý định đó. Phùng Đào không phải ai cũng dẫn dắt, hơn nữa nhìn vẻ mặt này của Đường tổng, e lại là dạng "con ông cháu cha" nào đó rồi. Nói thật, anh ta ghét nhất là mấy vụ này, vì mấy người có ô dù là khó quản nhất, anh ta không làm nổi.

Anh ta nghĩ nghĩ rồi nói: "Nhưng sếp cũng biết thằng nhóc Lục Chỉ đó, nếu biết tôi phân thân dẫn người khác, chắc chắn sẽ làm loạn với tôi."

Lục Chỉ, nghệ sĩ tuyến đầu dưới trướng Phùng Đào, cũng là người anh ta đang dồn tâm sức bồi dưỡng.

Đường Đức nhìn bộ dạng thoái thác của anh ta: "Thật sự không cần?" Phùng Đào suy nghĩ, gật đầu.

"Vậy được rồi, cậu đi gọi Trình Xa qua đây giúp tôi."

Trong mắt Phùng Đào lóe lên tia vui mừng: "Được, tôi đi ngay đây." Nói xong thì chuẩn bị ra ngoài.

"Vậy cậu không hỏi là ai à?" Đường Đức nói.

Thế là Phùng Đào đành phải phối hợp hỏi một câu: "Ai thế ạ?" "Ồ… Người cậu cũng gặp rồi, cô chủ nhỏ của chúng ta đó."

Bước chân Phùng Đào dừng khựng lại. Anh ta quay người: "Ai cơ?"

"Cô chủ nhỏ chứ ai. Thôi thôi, cậu cũng không muốn dẫn, mau đi gọi Trình Xa qua đây giúp tôi đi."

Phùng Đào cười hề hề với ông, quay trở lại, nghiêm mặt nói: "Đường tổng, tôi vừa suy nghĩ kỹ lại rồi. Tôi thấy việc tôi làm vừa rồi thật sự không đúng. Thân là quản lý vàng của công ty, điều tôi nên làm nhất chính là đặt lợi ích công ty lên hàng đầu, bồi dưỡng thêm nhiều nghệ sĩ ưu tú cho công ty, kiếm tiền về cho công ty mới phải."

Đường Đức nhìn màn lật mặt như diễn kịch của anh ta: "Thôi đi, cái đức hạnh đó của cậu, nếu người mới không phải cô chủ nhỏ thì lời này của cậu còn có chút tác dụng."

Phùng Đào: "…" Hình như cũng có lý.

"Vậy sếp còn bằng lòng giao cô chủ nhỏ cho tôi dẫn dắt không?" "Giao cho cậu cũng được, nhưng tôi vẫn phải nói rõ với cậu." "Nói rõ cái gì ạ?"

"Cậu đừng có ý định bồi dưỡng cô ấy theo hướng ảnh hậu hay thị hậu gì đó, chuyện đó không thực tế đâu." Muốn đào tạo ra một ảnh hậu hay thị hậu không phải chuyện dễ dàng, không chỉ cần năng lực của quản lý mà còn cần sự phối hợp của nghệ sĩ và tham vọng của chính họ nữa.

"Nói cách khác, cô chủ nhỏ chỉ đến "dạo chơi" thôi?"

"Ừ hử. Nếu cậu tự mình có công ty giải trí, cậu còn chạy đi làm quản lý sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!