Chương 45: (Vô Đề)

Sau khi phần tiền quyền góp kết thúc, ban tổ chức còn có một buổi tiệc tối. Nói cho cùng, đây mới là sân khấu chính của buổi tối hôm nay, sàn đấu danh lợi tài nguyên, vẻ hào nhoáng lộng lẫy và đầy cám dỗ. Nhưng đối với Thẩm Tinh Yểu mà nói, hào nhoáng lộng lẫy là thật sự, còn tràn ngập cám dỗ thì không đến mức đó.

Ngụy Kính Nhất rất tự nhiên ngồi ở bàn chính phía trước. Chỉ trong một thời gian ngắn, Thẩm Tinh Yểu đã nhìn thấy không ít người cầm ly rượu vang đỏ đi về phía anh, những người này không thiếu đạo diễn danh tiếng, thương nhân và cả một số ngôi sao.

"Trêu hoa ghẹo nguyệt." Thẩm Vi Thanh lẩm bẩm một tiếng. Thẩm Tinh Yểu không khỏi nói: "Em tức giận như vậy làm gì?"

"Mấy yêu ma quỷ quái đó cứ quấn lấy anh ấy, chị không tức giận à?"

Thẩm Tinh Yểu khẳng định mà mở miệng: "Anh ấy sẽ giải quyết tốt thôi, có gì mà phải tức giận chứ?"

Thẩm Vi Thanh: "…" Vì thế cậu thật sự lại nhìn về hướng Ngụy Kính Nhất. Quả nhiên, đối với cuộc nói chuyện với đạo diễn danh tiếng hay thương nhân, anh cơ bản có thể duy trì động tác gật đầu nâng ly. Còn đối với một số người khác thì gương mặt lạnh nhạt, từ chối khéo.

Thẩm Vi Thanh bĩu môi, coi như cũng tạm được đi. Vừa quay đầu lại thấy chị cậu lại đang uống rượu vang đỏ, lập tức nói: "Chị uống ít rượu thôi."

"Chị còn chưa uống xong một ly mà?" "Chị còn định uống mấy ly nữa à?"

"Chị phát hiện dạo này em quản chị hơi bị rộng đấy."

Thẩm Vi Thanh hừ một tiếng, "Em mặc kệ chị, vậy em bảo anh cả đến quản chị."

Thẩm Tinh Yểu: "… Xem như em lợi hại." Sau đó cô đưa ly rượu trong tay cho Thẩm Vi Thanh, "Chị đi vệ sinh một lát."

Thẩm Vi Thanh nhận lấy ly rượu của cô, "Nhìn biển chỉ dẫn, đừng đi lạc đấy."

Thẩm Tinh Yểu "Ừm" một tiếng, nhìn biển chỉ dẫn rồi đi về phía nhà vệ sinh.

"Vi Thanh." Một giọng nam từ phía sau truyền tới. Thẩm Vi Thanh xoay người lại, là quản lý của chị cậu.

Phùng Đào đi về phía cậu, cậu gọi một tiếng, "Anh Phùng."

Phùng Đào gật gật đầu, nhìn quanh một vòng không thấy bóng dáng Thẩm Tinh Yểu, anh ta hỏi: "Tinh Yểu đâu rồi?"

"Đi vệ sinh rồi ạ."

"Vậy à. Đúng rồi, quản lý của em còn nói với anh là muốn dẫn em đi gặp một đạo diễn…" Đang nói thì nhìn thấy Trương Thịnh đang nhìn quanh tìm cậu ở phía bên này, "Kia kìa, đang tìm em đó."

Thẩm Vi Thanh quả nhiên nhìn thấy Trương Thịnh đang nhìn quanh tìm cậu, "Vậy anh Phùng, em đi trước đây."

Phùng Đào lúc này mới chú ý tới trên tay cậu đang cầm hai ly rượu, rất buồn cười, "Em bỏ một ly xuống đi, cầm hai ly làm gì?"

Thẩm Vi Thanh lạnh nhạt nói: "Ly rượu của chị em không thể tùy tiện giao cho người khác."

Phùng Đào sửng sốt một chút, ngay sau đó phản ứng lại. Cũng phải, ở cái nơi trông thì hào nhoáng lộng lẫy nhưng thực chất rồng rắn lẫn lộn này, thật không thích hợp đem ly rượu giao cho người khác. Thế nên anh ta nói: "Vậy em đưa ly rượu cho anh, anh ở đây đợi Tinh Yểu, em phải tin anh chứ?"

Thẩm Vi Thanh cụp mắt suy nghĩ một chút, vẫn là đưa ly rượu trong tay cho anh ta.

Phùng Đào nhìn bóng lưng thẳng tắp mảnh khảnh của thiếu niên, nhớ lại sự do dự vừa rồi của cậu, không khỏi lắc đầu. Thằng nhóc thối, đừng tưởng anh ta không nhìn ra sự do dự vừa rồi của cậu, lại dám không tin cả anh ta!

Thẩm Tinh Yểu vừa mới chuẩn bị đi ra ngoài, một trận tiếng giày cao gót truyền vào, cùng lúc đó còn có tiếng bàn tán. Hơn nữa không khéo chính là, mình lại là nhân vật chính trong lời bàn tán của họ.

"Cái cô Tinh Yểu đó rốt cuộc có bối cảnh gì, thật đáng ghét." "Tôi thấy cô ghét cô ta là vì Thẩm Vi Thanh đúng không?"

"Vừa nói tôi lại tức. Cô nói xem, cô thấy Thẩm Vi Thanh có bao giờ sốt sắng với ai như vậy chưa? Cả đêm cứ ở bên cạnh cô ta không nói, vừa rồi cô có thấy không, cô ta lại dám bắt cậu ấy cầm ly rượu cho? Cô ta là cái thá gì…"

Đang nói, bỗng nhiên nghe thấy tiếng "cạch" một tiếng, là tiếng cửa phòng vệ sinh mở. Hai người không ngờ trong phòng vệ sinh này ngoài họ ra còn có người khác, lập tức tim thắt lại, theo bản năng nhìn qua. Cái nhìn này không sao cả, người đi ra không phải chính là Tinh Yểu mà họ vừa bàn tán sao?

Hai người theo bản năng nhìn nhau một cái, từ trên mặt đối phương thấy được sự kinh ngạc và chột dạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!