Lúc thu dọn đồ đạc xong đi ra ngoài, điện thoại trong lòng bàn tay rung lên. Thẩm Tinh Yểu liếc nhìn, đôi mắt đột nhiên sáng lên, cô vuốt nút nghe, "Alo?"
Giọng Ngụy Kính Nhất truyền tới, "Chụp xong rồi à?" "Chụp xong rồi ạ, đang chuẩn bị về đây."
"Vậy xuống dưới đi, anh đợi em."
Bước chân Thẩm Tinh Yểu khựng lại, giọng nói lộ vẻ kinh ngạc, "Cái gì?"
"Anh nói anh đang ở gara dưới tòa nhà Hoa Sơn đợi em." "Anh không đùa em đấy chứ?"
"Em thấy anh sẽ lấy chuyện này ra đùa với em sao?"
"Vậy… vậy anh đợi em, em xuống ngay đây." Cúp điện thoại xong, Thẩm Tinh Yểu rảo bước nhanh hơn về phía thang máy.
Thấy Thẩm Tinh Yểu đi ngày càng nhanh, Lưu Dữu và mọi người cũng lặng lẽ nhìn nhau, sau đó tăng tốc theo sau. Ra khỏi thang máy, Thẩm Tinh Yểu liếc mắt một cái thấy xe của Ngụy Kính Nhất. Cô xoay người nói với Lưu Dữu và mọi người: "Hôm nay vất vả cho mọi người rồi, về nghỉ sớm đi nhé, em đi trước đây, bai bai."
Lưu Dữu cũng thấy xe của Ngụy Kính Nhất, "Bai bai."
Thẩm Tinh Yểu chạy chậm qua, đưa tay kéo cửa xe ngồi vào. Trong xe điều hòa đang bật, vừa lên xe cảm nhận được ngay hơi lạnh phả vào mặt. Cô vừa cài dây an toàn vừa hỏi: "Sao anh về sớm thế?" Rõ ràng tối qua anh nói là có khả năng tối muộn mới về đến nơi.
Ngụy Kính Nhất nghiêng đầu nhìn cô, "Không tham gia tiệc tối."
Thẩm Tinh Yểu cài xong dây an toàn, lúc nhìn về phía Ngụy Kính Nhất, lúc này mới chú ý tới ánh mắt anh nhìn cô mang theo vẻ nóng bỏng. Cô theo bản năng nuốt nước bọt, nói: "Anh cứ nhìn em như vậy làm gì, còn không lái xe đi?"
Ngụy Kính Nhất cười một tiếng, hỏi: "Mấy ngày nay em có nhớ anh không?"
Thẩm Tinh Yểu không rõ tại sao anh cứ chấp nhất vấn đề này, "Về nhà rồi nói được không?" Đây vẫn còn đang ở gara ngầm của công ty người ta mà.
Ngụy Kính Nhất xoay vô lăng, gật đầu, "Được."
Từ tòa nhà Hoa Sơn ra đã là hơn 5 giờ chiều. Ánh mặt trời mùa hè vẫn còn rực rỡ, trên đường xe cộ qua lại không ngớt, thỉnh thoảng truyền đến từng trận tiếng còi xe. Có lẽ là do điều hòa trong xe quá dễ chịu, cũng có lẽ là tâm trạng lúc này không tồi, nên cô không cảm thấy có gì bực bội.
Từ Hoa Sơn về khu nhà họ ở mất khoảng 40 phút lái xe. Ngụy Kính Nhất đỗ xe xong, lấy hành lý từ cốp xe ra, hai người cùng nhau lên lầu.
Thẩm Tinh Yểu mở cửa nhà cô, sau đó nói với Ngụy Kính Nhất: "Anh đi đường chắc cũng mệt rồi, có muốn về nhà ngủ một lát không?"
Ngụy Kính Nhất nhìn cô, không trả lời. "Ngụy Kính Nhất?" Cô lại gọi một tiếng.
Vừa dứt lời, vali hành lý của Ngụy Kính Nhất đã được xách vào huyền quan nhà cô, người cũng bước vào cửa nhà cô. Còn chưa đợi cô phản ứng lại, cả người cô đã bị Ngụy Kính Nhất ôm chặt vào lòng. Hơi thở quen thuộc của anh bao trùm lấy, má cô cách một lớp áo sơ mi mỏng cảm nhận được sự ấm áp từ làn da anh.
Đôi tay rắn chắc của Ngụy Kính Nhất siết chặt eo cô, "Không phải em nói về rồi nói sao?"
Thẩm Tinh Yểu: "???" Tại sao trí nhớ của anh lại tốt như vậy?
"Đừng giả ngốc, mau nói đi." Logic thẳng nam cứng nhắc và đương nhiên.
"Nếu đó không phải là câu trả lời anh muốn nghe thì sao?" Cô cố ý nói.
Cánh tay Ngụy Kính Nhất hơi nới lỏng, anh nhìn cô, nhíu mày, "Sẽ không phải chứ?"
"Anh đoán xem."
Ngụy Kính Nhất nhìn chằm chằm vào mắt cô, dường như muốn nhìn thấu trái tim cô. Tim Thẩm Tinh Yểu không hiểu sao lại đập nhanh hơn, cô hơi không dám nhìn thẳng vào anh, nhưng lại không hiểu sao không thể dời mắt đi. Khi đôi môi anh hơi hé mở, ánh mắt cô bất giác dời qua đó. Tiếng tim đập thình thịch khiến cô suýt nữa không nghe rõ câu trả lời của anh.
"Là điều anh muốn nghe."
"Bùm ——" đầu óc trong khoảnh khắc này như có pháo hoa rực rỡ nổ tung. Khi cô kịp phản ứng lại, người lại lần nữa bị ôm chặt. Giọng nói trầm thấp khàn khàn của người đàn ông vang lên bên tai, "Yểu Yểu, anh có thể xin kết thúc sớm kỳ thực tập không?"
Tim Thẩm Tinh Yểu đập nhanh hơn, bàn tay đặt bên người gần như theo bản năng siết chặt lại. Chỉ trong một phút ngắn ngủi này, cô cũng không biết rốt cuộc cô đã trải qua cơn bão trong đầu như thế nào. Kết thúc sớm kỳ thực tập? Cùng Ngụy Kính Nhất trở thành người yêu thật sự sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!