Sau khi xuống máy bay, có nhân viên công tác đến đón họ về khách sạn. Khách sạn cách địa điểm quay phim không xa lắm, lái xe khoảng 40 phút. Đến khách sạn xong, mọi người nghỉ ngơi một lát, rồi đến giờ đọc kịch bản do đạo diễn Tưởng sắp xếp.
Lúc cô đến, mấy diễn viên chính cũng đã đến gần đủ. Vì đã trải qua cuộc sống ở đoàn phim trước đó, Thẩm Tinh Yểu rất tự nhiên mà chào hỏi đạo diễn và mấy tiền bối diễn viên có mặt trước.
Tưởng Kha cầm kịch bản, cười tủm tỉm, "Mọi người ngồi xuống trước đi. Tiểu Yểu, bên cạnh Lục Chỉ có chỗ trống kìa."
Thẩm Tinh Yểu liếc nhìn Lục Chỉ, Lục Chỉ cũng đang nhìn cô. Thẩm Tinh Yểu gật đầu với Tưởng Kha, sau đó đi qua ngồi xuống bên cạnh Lục Chỉ.
Vì còn có mấy diễn viên chưa đến đủ, Tưởng Kha cũng không vội bắt đầu đọc kịch bản, ông nói vài chuyện phiếm. Chủ đề vừa hay lại kéo đến Thẩm Tinh Yểu và Lục Chỉ. Diễn viên tiền bối Tống Lâm đóng vai mẹ của Thẩm Tinh Yểu cười nói: "Nếu tôi nhớ không lầm, Tiểu Yểu và Tiểu Lục vẫn là quan hệ đàn anh đàn em nhỉ?"
"Đúng vậy, người quản lý hai người là anh Phùng đúng không?"
Thẩm Tinh Yểu và Lục Chỉ nhìn nhau một cái, khách sáo trò chuyện vài câu với các diễn viên tiền bối. Sau khi các diễn viên đến gần đủ, lúc này mới kết thúc những chủ đề này và chính thức bước vào giai đoạn đọc kịch bản.
Buổi đọc kịch bản này kéo dài gần ba tiếng đồng hồ. Sau khi kết thúc, đạo diễn Tưởng cho người sắp xếp tiệc liên hoan tại một nhà hàng sân vườn gần khách sạn của họ. Mọi người đọc kịch bản suốt ba tiếng, vừa mệt vừa đói, mà cơn đói có lẽ còn lớn hơn cơn mệt. Thế là mọi người
chẳng buồn về phòng, cầm theo kịch bản đi thẳng đến nhà hàng sân vườn luôn.
Lúc họ đến, còn gặp phải mấy diễn viên của đoàn phim khác cũng đang ăn cơm ở nhà hàng này. Cũng phải, quanh đây vốn không có nhiều chỗ ăn uống. Người quen thì cười nói hàn huyên vài câu, người không thân thì gật đầu xã giao. Sau khi người của đoàn phim họ đi lên lầu, lúc này mới có người bắt đầu bàn tán.
"Tôi không nhìn lầm chứ, đó là Lục Chỉ?"
"Không lầm đâu, chính là anh ấy, bên cạnh còn có Tinh Yểu nữa." "Tinh Yểu của Hạo Nguyệt đó hả?"
"Chứ còn Tinh Yểu nào nữa?"
"Bộ phim này của đạo diễn Tưởng là Tín Ngưỡng đúng không?"
"Đúng vậy, nói chứ tài nguyên của Tinh Yểu có phải tốt quá rồi không? Bộ đầu tiên là Phê Phán của đạo diễn La, bộ thứ hai chính là Tín Ngưỡng của đạo diễn Tưởng."
"Tôi nghe người quản lý của tôi nói, Tín Ngưỡng có phần thời niên thiếu và phần trưởng thành. Xem ra, Tinh Yểu và Lục Chỉ chắc là nam nữ chính phần thời niên thiếu rồi."
"Dù là nữ chính phần thời niên thiếu, cũng không thể phủ nhận sự thật là tài nguyên của Tinh Yểu quá tốt."
Những lời này nhận được sự tán đồng của đại đa số người có mặt.
…
Tề Minh là trợ lý bên cạnh Ngụy Kính Nhất, nên là người dễ dàng nhận ra tâm trạng bất ổn của Ngụy Kính Nhất nhất. Cả người toát ra khí áp cực kỳ thấp, hơn nữa anh ta cũng không quên, sáng hôm đó Ngụy tổng đã đeo khẩu trang đến công ty. Người khác không biết, nhưng anh ta lại nhìn thấy thứ che giấu dưới lớp khẩu trang đó… dấu bàn tay… Giây tiếp theo, sống lưng rất nhanh dâng lên một trận mồ hôi lạnh, bởi vì anh ta quá rõ dấu tay này là của ai.
"Reng reng reng reng——" Điện thoại đặt trên bàn làm việc vang lên. Đây là đường dây riêng của văn phòng Ngụy tổng, ngoài Ngụy tổng ra, sẽ không có ai khác. Anh ta vội vàng thu hồi tâm trí, bắt máy. Giọng nói vốn luôn bình thản không gợn sóng theo đường truyền mạng tới.
"Thông báo xuống dưới, cuộc họp buổi chiều dời lên trước, mười phút nữa chuẩn bị sẵn sàng ở phòng họp."
Tề Minh nghe xong, sống lưng không khỏi hơi lạnh đi, trong lòng yên lặng đổ mồ hôi thay cho mấy quản lý cấp cao tham gia hội nghị. Hy vọng trong cuộc họp lát nữa đừng để Ngụy tổng bắt được lỗi lầm gì, nếu không với trạng thái hiện tại của anh ấy, ai cũng không có kết cục tốt đẹp.
"Rõ ạ, tôi sẽ thông báo ngay." Giọng nói chuyên nghiệp.
Sau khi cúp điện thoại, anh ta lập tức thông báo xuống dưới, sau đó chuẩn bị sẵn sàng tài liệu họp đã chuẩn bị từ sáng sớm.
Ba giờ chiều, Ngụy Kính Nhất cùng Tề Minh đúng giờ bước vào phòng họp. Ngay khoảnh khắc anh bước vào cửa, mọi người trong phòng họp không hẹn mà cùng làm một động tác giống nhau: ngồi thẳng lưng nghiêm chỉnh.
Tề Minh chỉnh lại PPT, cuộc họp chính thức bắt đầu.
Cuộc họp hôm nay chủ yếu là thảo luận về một dự án thu mua.
Mấy quản lý cấp cao lần lượt trình bày ý kiến của mình, mà Ngụy Kính Nhất ngồi ở một bên từ đầu đến cuối không hề có biểu cảm gì, khiến mấy quản lý cấp cao trong lòng hoảng hốt không thôi. Bọn họ nói đúng hay không đúng, Ngụy tổng tốt xấu gì cũng cho một gợi ý chứ.
Suốt cả cuộc họp, không khí cực kỳ áp lực và nặng nề. Nói một câu cũng phải suy đi tính lại ba bốn lần trong đầu. Cuối cùng khi tuyên bố kết thúc hội nghị, các quản lý cấp cao lập tức nối đuôi nhau đi ra, tựa như phòng họp rộng rãi này là nơi ăn thịt người không nhả xương vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!