Thẩm Tinh Yểu vào nhà vừa hay gặp mặt dì Trần. "Cháu về rồi ạ?"
Thẩm Tinh Yểu gật gật đầu, dạ một tiếng.
Dì Trần thấy sắc mặt cô không tốt lắm, liền hỏi: " tâm trạng không tốt sao?"
Thẩm Tinh Yểu lắc đầu, "Không có ạ." Dừng một chút lại nói: "Vậy dì Trần, cháu lên lầu trước nhé?"
"Được, lát nữa dì hâm sữa bò mang lên cho cháu." "Vâng ạ."
Lên lầu xong, Thẩm Tinh Yểu tiện tay ném túi quà lên sofa, rồi chui thẳng vào phòng tắm tắm rửa.
Chờ cô tắm xong ra ngoài, sấy khô tóc, đắp mặt nạ chuẩn bị nằm lên giường lướt điện thoại thì ánh mắt bất chợt liếc đến túi quà lúc trước bị cô tiện tay ném trên sofa. Nghĩ nghĩ, cô vẫn đi về phía sofa, ngồi xuống.
Bên trong túi quà còn có một hộp nhỏ được bọc kỹ, xé lớp giấy gói ra là một hộp quà màu xanh lam sương mù, trông hơi giống hộp đựng trang sức. Mở ra, Thẩm Tinh Yểu thấy bên trong đặt một bộ nhẫn màu bạc trắng, đôi mắt thoáng trừng lớn một chút. Lại là bộ "Shine" của nhà thiết kế Perty còn chưa chính thức mở bán, một bộ ba chiếc, hai chiếc nhẫn đeo ngón giữa, một chiếc nhẫn đeo ngón út.
Cô cẩn thận lấy nhẫn ra, đeo lên ngón tay mình. Đeo xong xoay xoay bàn tay, chỉ cảm thấy bộ nhẫn này thật sự đẹp vô cùng. Sau đó, cô bỗng
nhiên ý thức được, size nhẫn Ngụy Kính Nhất mua cho cô lại vừa khít một cách đáng ngạc nhiên.
Đang suy nghĩ miên man, điện thoại bỗng nhiên vang lên, cô đứng dậy đi tới.
Liếc qua màn hình hiển thị cuộc gọi đến. [Tên Khốn Họ Nguỵ]
Giọng Ngụy Kính Nhất truyền tới, "Có thích quà của tôi không?" Thẩm Tinh Yểu mân mê bàn tay, lơ đãng hỏi: "Quà gì?"
Đầu dây bên kia Ngụy Kính Nhất cười khẽ một tiếng, "Vừa mới đưa mà đã quên rồi?"
"Ồ, anh nói cái đó à, vừa bị tôi ném vào thùng rác rồi, không biết."
Ngụy Kính Nhất thoáng im lặng hai giây, nói: "Không sao, tôi lại mua cho em cái khác."
Thẩm Tinh Yểu "Xì" một tiếng, "Anh tiền nhiều đốt không hết đúng không?"
Lời này vừa nói ra, đầu dây bên kia Ngụy Kính Nhất liền "Ừm" một tiếng, âm cuối kéo dài, mà Thẩm Tinh Yểu cũng lập tức ý thức được mình lỡ lời, không khỏi một trận bực bội. Quả nhiên lại nghe thấy giọng nói mang theo ý cười của người đàn ông đầu kia: "Vừa không?"
Thẩm Tinh Yểu không tiếng động hít sâu một hơi, hỏi: "Sao anh biết size nhẫn của tôi?"
Ngụy Kính Nhất: "Nhìn là biết." Thẩm Tinh Yểu: "…"
"Sao anh mua được sản phẩm mới chưa mở bán của nhà thiết kế Perty vậy?"
"Vừa hay có hợp tác với bên đó, là một chút đặc quyền nho nhỏ của bên A thôi."
Thẩm Tinh Yểu "Ồ" một tiếng.
"Cốc cốc ——" tiếng gõ cửa vang lên, theo sau là giọng của dì Trần, "Yểu Yểu."
Thẩm Tinh Yểu đáp một tiếng, lại nói với Ngụy Kính Nhất: "Còn việc gì không? Không có việc gì tôi cúp máy đây."
"Không có, nghỉ ngơi sớm đi."
"Ừm." Sau đó dứt khoát cúp điện thoại.
Thẩm Tinh Yểu đi ra mở cửa, dì Trần bưng sữa bò đứng ở cửa. Cô nhận lấy ly, vừa uống vừa hỏi: "Anh trai cháu còn chưa về sao ạ?"
Dì Trần lắc lắc đầu, "Chưa đâu, chắc còn một lúc nữa, cháu uống xong thì nghỉ ngơi sớm đi, mai còn phải đến công ty học." Dì Trần thật ra cũng không hiểu, tiểu thư nhà họ đang là nhà thiết kế nổi tiếng không làm, lại muốn vào giới giải trí chơi. Nhưng bà cũng không rõ lắm, đây là chuyện của chủ nhà, bà không có tư cách xen vào.
"Vâng ạ." Sau đó Thẩm Tinh Yểu đưa ly không đã uống xong cho bà. "À phải rồi, dì Trần, sáng mai bảo chú Trần đưa cháu đến công ty nhé." "Được, lát nữa về tôi nói với ông ấy ngay."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!