Chương 5: (Vô Đề)

Dù rằng đã là tháng 11 nhưng trời cũng không nên lạnh đến thế này.

Sau gáy Trần Vỹ đột nhiên nổi da gà.

Lưu Tiểu Huệ vẫn ở phía sau lặp đi lặp lại những tiếng thì thào:

"Nhanh lên..."

"Nhanh đi..."

"Mau chóng lên..."

"Cậu mau lên đi, nhanh lên, nhanh nữa lên, nhanhhhh!!!"

m thanh đó tuy trầm nhưng càng lúc càng nhanh, càng lúc càng thiếu kiên nhẫn và càng lúc càng đáng sợ.

Vả lại …

Làm sao một người có thể vừa thổi hơi vừa nói chuyện được?

Trần Vỹ lúc bấy giờ đã đến giữa cầu, cậu ấy đặt một chân chạm đất và muốn bước nhanh xuống xe.

Nhưng chưa kịp đợi cậu ta đứng vững.

Vút một tiếng!

Chiếc xe đạp đột ngột lao về phía trước.

Trần Vỹ muốn bóp phanh thắng lại nhưng có hai tiếng nổ bụp lớn, phanh trước và phanh sau đều bị hỏng cả.

Chiếc xe không những không giảm tốc độ mà còn lao đi như tên bay.

Trần Vỹ sợ hãi đến mức không thể hét lên, cậu nắm c.h.ặ. t t.a. y lái bằng cả hai tay và để mặc chiếc xe đạp lái cậu đi cả đoạn đường.

Khi nghe đến đây, tôi cảm thấy có gì đó không ổn.

Trần Vỹ đã từng tập đi xe, đáng ra trong tình huống này cậu ấy hoàn toàn có thể dùng chân phanh lại.

Một chiếc xe đạp thì có thể đi nhanh đến mức nào chứ?

Trần Vỹ kích động nhìn tôi.

"Xe máy tôi tăng tốc độ lên 90 thì cũng chẳng sợ đâu, nhưng chiếc xe đạp hôm đó..."

Nói đến đây, Trần Vỹ tựa hồ lại nhớ lại tình huống đêm đó, toàn thân bắt đầu run rẩy.

"Ít nhất là 100! Nếu không chú ý thì tôi rất dễ ngã ch. ết!"

Có lần Trần Vỹ chở tôi đi xe máy, cậu ta mới tăng đến 50, tôi đã sợ ch. ết khiếp và ôm chặt cậu ấy suốt chặng đường, xin cậu dừng xe lại.

Tôi không thể tưởng tượng được một chiếc xe đạp đạp lên 100 sẽ đáng sợ đến thế nào.

Nhưng điều đáng sợ nhất đêm đó hoàn toàn không phải chiếc xe đạp như điên cuồng này mà là Lưu Tiểu Huệ.

Cô ấy bắt đầu la hét ở ghế sau, la hét xong rồi cười lớn.

Người bình thường dù có cười điên cuồng đến mấy cũng sẽ phải lấy hơi, nhưng cô lại không như vậy, cười suốt cả dọc đường.

Càng cười càng trở nên điên cuồng hơn, cuối cùng thì không thể phân biệt được đó là tiếng cười, tiếng khóc hay tiếng hét thất thanh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!