Chương 36: (Vô Đề)

Tôi điên cuồng đẩy những bức ảnh này sang một bên, trên ngón tay tôi có vài vết cắt bởi giấy, m. áu chảy dính đầy trên ảnh.

Bên cạnh có một phong bì lớn hơn, bên trong cũng đựng đầy ảnh. Tôi nhận ra Vương Diễm, Chu Lâm, Lưu Tiểu Huệ...

Đằng sau mỗi bức ảnh đều có ghi số và ghi chú.

Tiểu Lôi úp mặt xuống đất, hai tay ôm đầu, khói đen trên người càng ngày càng nhiều.

"Tôi xin lỗi... tôi không thể cứu họ..."

Cuối cùng tôi đã hiểu ra tất cả sự thật.

Đôi tay đó, những chiếc xe đạp đột ngột tăng tốc đó, là Tiểu Lôi đang cố gắng hết sức để cứu họ.

Đêm đó, sau khi tôi ngã, là Tiểu Lôi đã cứu tôi, người muốn g.i.ế. c tôi là một người đàn ông.

Người đàn ông này xuất hiện nhiều lần trong bức ảnh, nở nụ cười chiếm hữu, nụ cười đắc thắng, nụ cười thỏa mãn, nụ cười tà ác.

Tôi nhìn Tiểu Lôi với vẻ hoài nghi.

"Cô mượn dương khí của tôi... chỉ để g.i.ế. c Lão Tề thôi sao?"

"Xin lỗi, tôi đã nói dối cậu..."

Tiểu Lôi đột nhiên lớn tiếng nói:

"Cậu đi nhanh lên! Hắn ta sắp tới rồi."

Tôi liều mạng nhấc giá sách lên và kéo Tiểu Lôi ra ngoài.

Tại sao tôi lại nghi ngờ cô ấy chứ?

Tôi chộp lấy bức ảnh trên sàn.

"Tôi sẽ gọi cảnh sát!"

Không được! Tiểu Lôi ôm chặt lấy tôi:

"Nếu chuyện này truyền ra ngoài, cha tôi ắt phải đào mộ tôi lên… xin cậu…"

Ánh mắt Tiểu Lôi đầy sự hèn mọn, cô ấy đẩy tôi, nói:

"Việc còn lại để tôi lo, cậu mau chạy đi!"

Không được! Tôi nắm lấy tay cô ấy,

"Dương khí… cô cần dương khí đúng không? Đều cho cô hết đấy!"

Tiểu Lôi khóc và lắc đầu.

"Tôi không thể làm hại cậu nữa, mau chạy đi! Hắn ta thật sự rất đáng sợ!"

Lạch cạch…

Cánh cửa phía sau tôi mở ra.

51.

Một người đàn ông huýt sáo mở cửa bước vào, nhìn giá sách nằm dưới đất, hắn ta giật mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!