Chương 32: (Vô Đề)

Tôi dường như hiểu được tại sao Tiểu Lôi lại nói muốn tôi yêu cô ấy mãi mãi, không nói chuyện với bất kỳ cô gái nào khác.

Tại sao cô ấy lại nói rằng cảm xúc của cô ấy là có hạn và cô ấy không muốn tập trung vào những điều không liên quan.

Nhưng... Đến bây giờ tôi vẫn không thể tin được.

"Cô ấy không phải là con người?"

"Không phải cháu đã thấy hết mọi thứ rồi sao?"

Nhưng những hành vi của Tiểu Lôi khác với những người bạn mà tôi từng gặp trước đây.

Vậy cô ấy là gì?

"Ma quỷ không đa dạng hình dáng và tính chất, nhưng cái gì cũng có ngoại lệ. Ông cũng chỉ nghe nói qua chứ chưa từng nhìn thấy nên không kể cho cháu nghe."

Ông trẻ tư im lặng một lúc, nghiêm túc nhìn tôi:

"Thứ hiếm gặp mà cháu đụng phải được gọi là ma sống."

46

Ông trẻ tư nói:

"Cháu xem Tây Du Ký, yêu tinh có Hắc Hùng Tinh, có Nhện Tinh, nhưng sao lại có Bạch Cốt Tinh? Người c.h.ế. t thì thành ma, xương thì làm sao có thể thành tinh được?"

Nếu nói vậy thì tôi thực sự cảm thấy Bạch Cốt Tinh khác với những yêu quái khác.

"Nhưng bà ta có gốc gác, lai lịch của riêng bà." Ông trẻ tư nói thêm:

"Người viết sách chắc hẳn là đã nghe nói về ma sống, nên mới viết như thế này."

Cái gọi là ma sống là một thứ nằm giữa giữa ma, quỷ và cương thi, nó có thể đi vào giấc mơ, có thể quyến rũ, có thể ẩn thân, giỏi biến đổi, oán niệm rất nặng còn đáng sợ hơn cả lệ quỷ.

Trước đó có ghi chép rằng có một chàng thanh niên, gặp một cô gái ở ngoài làng, từ dạo đó tối nào cũng đi chơi với cô ấy, sau một thời gian dài, gia đình cảm thấy có gì đó không ổn nên lặng lẽ đi theo thì thấy chàng trai đó đêm nào cũng khoan vào một ngôi mộ.

Gia đình chàng trai ra quật mộ vào ban ngày, thì thấy trong quan tài là một người phụ nữ tuyệt sắc, phần thân trên giống như người thật nhưng phần thân dưới toàn là xương, nhưng phần chân đã mọc ra rất nhiều thịt mới.

Người nữ này sau khi c.h.ế. t thì vẫn còn chút tàn niệm không tiêu tán, đêm nào cũng dùng dương khí để nuôi dưỡng cơ thể, trong vòng ba năm thì có thể lấy lại được cơ thể con người, nhưng trong khoảng thời gian này thì không thể đứt đoạn, một khi gián đoạn thì lập tức c.h.ế. t đi.

Đây chính là ma sống.

Tôi lập tức hiểu tại sao Tiểu Lôi lại sợ mất tôi đến vậy sợ tôi sẽ không còn yêu cô ấy nữa.

"Mọi người từ lâu đã biết Tiểu Lôi không phải là người à?" Tôi hỏi mẹ.

Ừ.

"Vậy tại sao mẹ không nói với con sớm hơn?"

"Làm sao mà nói sớm được? Người ta đã làm cho con u mê như vậy, mẹ có nói sớm thì chắc rằng con tin ấy? Như vậy ngược lại còn đánh rắn động cỏ."

Mẹ tôi càng nói càng tức giận, bà cầm lấy giá treo quần áo và bắt đầu đánh tôi.

"Vớ ai không vớ, lại vớ ngay ma quỷ!"

Ông trẻ tư ở bên cạnh khuyên nhủ:

"Chuyện này không trách nó được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!