Chương 27: (Vô Đề)

39.

Tôi và Trần Vỹ đồng loạt mở mắt ra, chỉ thấy trước mặt tối đen.

Thế giới dường như bị mắc kẹt với nhau. Trần Vỹ sợ hãi đến mức nắm chặt lấy tay tôi.

Tôi vỗ nhẹ vào mu bàn tay cậu ra hiệu đừng hoảng sợ.

Chờ một lúc, trước mắt tôi như một cuốn phim đang chiếu vậy, dần dần nhìn rõ.

Ở vị trí thuận lợi từ trên cao, chúng tôi nhìn xuống ngã tư dưới ánh đèn đường.

Đây là tầm nhìn của con quạ, nó đang nhìn chằm chằm, chửi bới Trần Vỹ và tôi.

"Lưu Tiểu Huệ... Lưu Tiểu Huệ..." Trần Vỹ nhẹ giọng gọi.

Tôi nhìn thấy một cô gái đang đi xe đạp, chính là Lưu Tiểu Huệ.

Cô vừa lau nước mắt vừa đạp xe, xe vì thế mà lắc lư theo.

Tiểu Huệ! Tiểu Huệ!

Trần Vỹ mở miệng gọi lớn.

Tôi chợt nhận ra có điều gì đó không đúng.

Mặc dù Lưu Tiểu Huệ đã c.h.ế. t ở đây, nhưng có lẽ cô ấy chỉ đi loanh quanh ở khu vực này, bộ quần áo cô ấy mặc hẳn phải là bộ quần áo cô ấy mặc khi chôn cất, không nên giống như những gì nhìn thấy trước mắt mới đúng chứ.

Tôi nắm lấy tay Trần Vỹ, yêu cầu cậu đừng kích động nữa.

Quả nhiên, Lưu Tiểu Huệ tựa hồ không nghe thấy âm thanh của chúng tôi, trực tiếp đạp xe đi tới.

Tiểu Huệ! Tiểu Huệ! Trần Vỹ vẫn đang lớn tiếng gọi.

Đột nhiên một chiếc xe tải ầm ầm chạy tới từ ngã tư bên cạnh.

Lưu Tiểu Huệ nhìn thấy chiếc xe tải đang lao tới nhưng tay lái đột nhiên quay vòng, đột ngột tăng tốc rồi lao thẳng vào trong bánh xe tải.

Với tiếng phanh rí, cả con đường chuyển sang màu đỏ.

Tôi và Trần Vỹ dưới sự trợ giúp từ góc nhìn của một con quạ, từ ngọn đèn đường nhìn xuống ngã tư, không thể làm gì được, chỉ có thể trơ mắt Lưu Tiểu Huệ kẹt vào bánh xe.

Tiểu Huệ! Tiểu Huệ! Trần Vỹ đau lòng hét lên.

Tiểu Huệ đang nằm trong vũng m. áu, dường như nghe thấy âm thanh, khó khăn ngẩng đầu lên. Sau khi nhìn xung quanh, cô ấy thấy chúng tôi.

Trần Vỹ?

Trần Vỹ nhìn thấy Tiểu Huệ đang nói chuyện với mình, cậu nhanh chóng hét lên:

"Tiểu Huệ! Xin lỗi! Anh yêu em!" Một nửa khuôn mặt của Tiểu Huệ dính đầy m. áu, cô cố gắng mỉm cười:

Em cũng yêu anh!

Miệng Tiểu Huệ bắt đầu ọc m. áu đầm đìa, cô ấy như thể giành được chút phản ứng và cố gắng cầm cự, hét lên với chúng tôi:

"Trần Vỹ! Đừng điều tra chuyện của em nữa!"

Tiểu Huệ!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!