Chương 8: (Vô Đề)

Hiến tế đại điển vốn là sự kiện trọng đại, nếu không phải phụ hoàng yêu cầu, ta cũng chẳng muốn phí lời. Nay nàng đã tự mình từ bỏ, thì cũng không liên quan gì đến ta nữa.

Vậy nên, khi Nguyệt Ninh còn đang lăn lộn khóc lóc trong cung của ta, ta đã cùng Nguyệt Loan lên đường. Dứt khoát để nàng ấy thay thế vị trí của Nguyệt Ninh, đứng bên cạnh ta cử hành đại điển hiến tế.

Đây là lần đầu tiên Nguyệt Loan tham dự một nghi lễ long trọng đến vậy.

Nàng hơi căng thẳng, khẽ nép vào ta, chăm chú nhìn xuống đám đại thần phía dưới. Bọn họ quỳ lạy, thành kính cúi đầu bái tế.

"Hoàng tỷ, đây là quyền lực sao?"

Giọng Nguyệt Loan bình thản.

Ta gật đầu.

"Vậy hoàng tỷ có thích quyền lực không?"

Ta trầm ngâm giây lát.

"Phú quý làm mờ mắt con người, quyền lực khiến lòng người điên đảo."

"Nhưng ta vẫn muốn có được những gì vốn thuộc về mình, như vậy ta mới có thể bảo vệ những người ta muốn bảo vệ."

Nguyệt Loan siết c.h.ặ. t t.a. y ta, ánh mắt đột nhiên trở nên kiên định.

"Nếu hoàng tỷ muốn quyền lực, Nguyệt Loan nhất định giúp hoàng tỷ đạt được mọi thứ tỷ mong muốn."

Xanh Xao

Ta không nói gì, chỉ khẽ cười.

Ta mãi không hiểu nổi.

Nguyệt Ninh đã có mọi thứ, nhưng vì sao vẫn phạm phải sai lầm nghiêm trọng như vậy vì một chữ 'tình'?

Tình yêu, chẳng qua cũng chỉ là thứ khiến con người mất trí mà thôi.

Ta luôn nghĩ rằng tình thân là quan trọng nhất. Nhưng nàng lại khiến ta sinh lòng căm hận chính người muội muội ruột thịt này.

Ta không ngờ, nàng lại có thể điên cuồng đến mức này.

Lén trộm lệnh bài, đưa Bùi Khuynh rời cung, chạy thẳng đến lễ hiến tế. Còn chưa kịp tới gần, cả hai đã bị bắt lại vì bị nghi là thích khách.

Người phát hiện đầu tiên chính là Nguyệt Loan.

Nguyệt Loan vốn rảnh rỗi, đang định kết vòng hoa cho ta.

Không ngờ khi hái hoa, lại vô tình trông thấy hai kẻ lén lút tiến về phía lều trại.

Sợ quá, nàng lập tức hét lớn báo động.

Phụ hoàng tức giận.

Khi ta đến nơi, Nguyệt Ninh đã quỳ trên mặt đất, khóc đến không thành tiếng.

"Trước kia đều là ta cùng hoàng tỷ chủ trì đại điển, lần này dựa vào đâu lại đổi thành con tiểu tiện nhân kia?"

"Phụ hoàng, có phải ngài không còn thương ta nữa không?"

Thấy ta đến, ánh mắt nàng lập tức trở nên vô cùng ấm ức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!