Lúc đi ngang qua lớp 10/12, Tô Khởi bỗng thấy Lý Phong Nhiên, ngồi ở hàng kế cuối tổ 3.
Cô cười tủm tỉm chạy vào, đặt hai món đồ uống lên bàn cho cậu chọn:
"Xianchengduo đắt hơn xíu, ngon, nhưng rớt xuống đất rồi, chỗ này hơi móp chút xíu. Hộp cam Huiyuan thì rẻ hơn, không ngon như Xianchengduo, nhưng không rớt xuống đất. Cậu chọn đi."
Lý Phong Nhiên cầm hộp cam Huiyuan, rồi lấy khăn giấy lau chai Xianchengduo, mở nắp cho Tô Khởi.
Tô Khởi khuyên:
"Xianchengduo uống ngon hơn nhiều á nha."
Lý Phong Nhiên mỉm cười:
"Tớ thấy y chang nhau."
Tô Khởi cầm chai uống ừng ực mấy hớp, rõ ràng là ngon hơn. Thế nên cô cẩn thận đổ nước cam vào cái nắp nhỏ, run run giơ lên trước mặt cậu: Cho cậu một hớp.
Lý Phong Nhiên thấy hơi buồn cười.
Cậu nhận nắp bình nhỏ xíu kia, hơi ngửa đầu uống hết nước, trả nắp lại cho cô.
Tô Khởi: Một ly nữa nha?
Cậu lắc đầu: Đủ rồi.
Tô Khởi vẫn chưa đi, hỏi thăm tình hình cậu:
"Phong Phong, lớp mới thế nào? Có quen được bạn mới nào chưa?"
Lý Phong Nhiên mỉm cười, nói:
"Ngồi cùng bàn với tớ là người nói nhiều. Giống hệt cậu."
Tô Khởi tò mò: Con gái hả?
Lý Phong Nhiên: Con trai.
Tô Khởi nhìn xung quanh, nhỏ giọng hỏi:
"Cậu không thích bạn đó hả? Có phải muốn đổi chỗ ngồi không?"
Lý Phong Nhiên:
"Không có. Cậu ấy rất thú vị."
Tô Khởi kinh ngạc:
"Thì ra cậu thích người nói nhiều. Tớ còn nghĩ cậu thích người trầm tính."
Lý Phong Nhiên nhìn cô ộ chút, đột nhiên hỏi:
"Cậu nghĩ tớ không thích cậu?"
Tô Khởi nhún vai:
"Tớ có nói tớ đâu. Cậu bảo đảm thích tớ, tớ khiến người khác thích vậy mà. He he."
(Editor: Mình cũng thích Thất Thất lắm huhu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!