Kỳ thi giữa kỳ của trường Z được ấn định vào giữa tháng 11. Cùng với tiến độ học tập ngày càng tiến triển, bước chân của kỳ thi giữa kỳ cũng càng lúc càng đến gần.
Tiết thể dục *****ên buổi chiều kết thúc, học sinh lục đục trở lại lớp học. Tiết thứ hai là tiết tự học, Cơ Phi Nghênh thay một chiếc áo thun rồi ngồi vào chỗ, vừa nghe nhạc bằng tai nghe MP3 vừa làm đề toán. Mặc dù thầy Canh từng nói làm toán thì phải tuyệt đối yên tĩnh, nhưng cô luôn ngoài mặt vâng lời mà trong lòng thì không theo.
Người ngồi sau – Nguyễn Thừa Hạo – vỗ nhẹ vai cô. Cô quay đầu lại, kéo tai nghe bên phải xuống.
"Cậu đang nghe gì đấy?"
"Nhạc tiếng Anh."
Nguyễn Thừa Hạo rút tai nghe từ tay cô, đeo vào tai trái, "Tôi nghe thử nhé… Đây là bài gì vậy?"
"Return to Innocence."
"Ai hát?"
"Enigma."
"Sao cậu lại nghe nhạc gì mà buồn thảm thế?" – Nguyễn Thừa Hạo tỏ vẻ khó hiểu.
"Nghe rất hay mà! Là cậu không biết thưởng thức." – Cơ Phi Nghênh làm bộ muốn giật lại tai nghe.
Nguyễn Thừa Hạo vội đưa tay ngăn lại: "Chờ chút, tôi nghe nốt đã…"
Đợi bài hát kết thúc, cậu nói: "Nghe cũng tạm được. Nhưng bài này âm u quá."
Sau đó cậu lấy MP3 từ cặp ra, bật lên: "Cho cậu nghe nhạc của tôi."
Cơ Phi Nghênh đeo tai nghe vào, vừa nghe khúc đầu đã lắc đầu: "Không hay."
Nguyễn Thừa Hạo ra hiệu cô tháo một bên tai nghe ra, nhét vào tai mình, rồi đổi bài.
Cơ Phi Nghênh vốn không có nhiều kiên nhẫn với mấy bản nhạc mình không thích, nghe chưa đến mười giây là lại chuyển bài khác.
"Sao cậu kén chọn thế?" – Nguyễn Thừa Hạo nhíu mày, đổi bài khác – "Bài này thì sao?"
Nghe được vài giây, cô gật đầu: "Bài này hay hơn mấy bài trước."
Nguyễn Thừa Hạo đắc ý nhướng mày: "Thấy chưa?"
Nghe xong, Cơ Phi Nghênh trả lại tai nghe, vừa định quay lại thì nhìn thấy Trình Thích và Cố Chính Vũ từ cửa sau lớp đi vào.
Hai người đều mặc đồng phục thể dục, Cố Chính Vũ xách một túi đựng vợt cầu lông, ánh mắt quét qua phía cô rồi thu lại.
Cơ Phi Nghênh chợt nhớ ra một chuyện, gõ gõ bàn Nguyễn Thừa Hạo, tò mò hỏi:
"Nguyễn Thừa Hạo, sao các cậu lại gọi lớp trưởng là "người Hy Lạp"?"
Cô đã nghe học sinh lớp 9 gọi Cố Chính Vũ là "người Hy Lạp" không chỉ một lần. Mẹ cô làm việc tại Hy Lạp phần lớn thời gian trong năm, nên cô có cảm tình đặc biệt với quốc gia này.
Nguyễn Thừa Hạo rất hào hứng trả lời câu hỏi này:
"À, cái biệt danh đó là bọn tôi cùng đặt cho cậu ta… Cậu ta tên là Cố Chính Vũ, "Vũ" là "vũ trụ", thế là không biết ai liên tưởng đến thần Zeus, rồi Lê Mặc bắt đầu gọi cậu ta là "hoàng tử Zeus". Sau đó Cố Chính Vũ bảo nghe kỳ quá, mà Zeus là thần trong thần thoại Hy Lạp, nên mấy người khác bắt đầu gọi cậu ta là "người Hy Lạp". Dần dần, biệt danh đó thành của cậu ta luôn."
Đây đúng là một logic vòng vo kỳ lạ, như thể đi một vòng từ dãy Tangula tới hồ Baikal vậy.
Cơ Phi Nghênh cố nín cười, gật đầu nói: "Một quá trình kỳ lạ thật."
Từ thứ Tư đến thứ Sáu, học sinh khối 10 và khối 11 của trường Z tổ chức kỳ thi giữa kỳ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!