Tháng Mười Một. Một hòn đảo ở Thái Bình Dương.
Mặt trời ở vùng nhiệt đới vốn luôn lặn đúng giờ, hai người ăn tối xong tại nhà hàng tầng một thì trời đã bắt đầu tối, khắp nơi trong khách sạn đều đã lên đèn.
Khi băng qua con đường đá trong sân, phía bể bơi đột nhiên vang lên một tràng reo hò và vỗ tay, một nhân viên phục vụ mặc đồng phục bưng đến một chiếc bánh sinh nhật tinh xảo – thì ra hôm nay là sinh nhật của ai đó.
Người đón sinh nhật là một bé gái tóc vàng khoảng bảy tám tuổi. Trong tiếng cổ vũ của người thân, bé gái vui vẻ chắp tay lại, nhắm mắt ước nguyện trước ánh nến trên bánh, những vị khách du lịch xung quanh cũng mỉm cười nhìn khung cảnh ấy.
Cả Cơ Phi Nghênh và Trình Thích đều nhận ra cô bé người Đức này – hôm qua họ đã từng gặp gia đình cô bé trong thang máy.
Đang vào mùa du lịch, khách sạn toàn là du khách đến nghỉ dưỡng từ khắp nơi trên thế giới, hai người dáng cao dong dỏng, đứng trong sân cũng rất thu hút ánh nhìn.
Cơ Phi Nghênh cũng bị bầu không khí vui vẻ ấy làm cho cảm động, không kìm được mỉm cười: "Không biết cô bé ấy ước điều gì nhỉ."
Anh hỏi ngược lại: "Thế trước đây em ước gì mỗi lần sinh nhật?"
Cơ Phi Nghênh vừa cùng anh đi vòng qua hồ bơi ngoài trời vừa tìm kiếm ký ức những lần sinh nhật trước: "Không nhớ rõ nữa. Hình như hồi nhỏ mỗi lần ước đều là mong gia đình hạnh phúc vui vẻ, sức khỏe dồi dào... Em nhớ sinh nhật 9 tuổi đọc được một bài báo về Bill Gates, muốn mình trở nên lợi hại như ông ấy, nhưng rồi lại thấy chuyện đó cần nỗ lực chủ quan chứ không thể chỉ dựa vào ước nguyện, thế là sau cùng vẫn ước người nhà bình an khỏe mạnh, bạn bè vui vẻ."
Cô suy nghĩ một chút về những năm tháng đã qua, rồi nhìn vào mắt anh, thành thật nói: "Sau này thì thêm một điều ước là mong được ở bên anh mãi mãi."
Trình Thích ôm lấy cô, cúi đầu khẽ hôn lên trán cô như chuồn chuồn lướt nước.
Anh rất hiếm khi có cử chỉ thân mật nơi đông người, Cơ Phi Nghênh thoáng sững lại rồi ngượng ngùng bật cười, ánh mắt sáng rực, long lanh, trông cực kỳ sinh động: "Hôm nay em ăn no quá rồi, mình đi dạo lâu hơn chút nữa được không?"
"Được."
Ra khỏi sân, bên ngoài là một khung cảnh hoàn toàn khác.
Bên ngoài khách sạn là bãi biển dài nối tiếp nhau, cát màu đậm nhạt đan xen kéo dài từ chân họ đến tận cuối chân trời.
Khách sạn họ nghỉ là một nơi nổi tiếng nhất trên đảo, những tòa nhà đồ sộ dựng sát bờ biển. Khách sạn đặt một dãy phao đỏ giới hạn khu vực bơi lội ngay trước sân, khách vừa tắm biển xong đi ngang qua họ, vừa trò chuyện vừa quay về khách sạn.
Phía sau là những tòa nhà kéo dài mấy trăm mét, tiếng nói cười của du khách vang lên cao thấp từ nhiều hướng, tượng trưng cho sự nhộn nhịp và phồn hoa; còn trước mắt lại là đại dương mênh mông, hoang vu vắng lặng.
Trên đảo khí hậu ấm áp quanh năm, lúc này đã qua hoàng hôn, không khí mát mẻ, làn gió từ biển thổi tới lướt qua da, khiến người ta cảm thấy đặc biệt dễ chịu.
Hai người dẫm trên cát mềm mại, chậm rãi bước đi. Trên bãi biển, dấu chân du khách thưa dần, tiếng ồn từ khách sạn cũng dần bị bỏ lại phía sau.
Vì là đi dạo sau bữa tối, họ đi rất chậm và thoải mái, đi được một đoạn thì trời đã tối hẳn, phía trước đột nhiên xuất hiện một vùng ánh sáng nổi bật.
Cơ Phi Nghênh tò mò nhìn về phía đó, nhưng vì khoảng cách khá xa nên không nhìn rõ gì.
Cô thu ánh mắt lại, chỉ vào ánh sáng ấy hỏi anh: "Ánh đèn kia là nơi nào vậy?"
Cô chỉ về phía Bắc bãi biển, Trình Thích sáng nay chạy bộ về hướng Nam nên cũng không rõ nơi đó là gì.
Anh vòng tay qua vai cô, "Anh không biết. Sáng nay anh chạy ngược hướng đó."
Cơ Phi Nghênh lại nhìn về phía ánh sáng, tò mò như sóng biển dâng lên.
Giống như trong một chuỗi mã nhị phân toàn số 0 đột nhiên xuất hiện số 1, mọi sự chú ý lập tức bị thu hút.
Cô tưởng tượng ra: "Không chừng là một khu vườn thì sao?"
Trình Thích đánh giá chiều cao và mật độ các công trình quanh đó, lắc đầu phủ nhận: "Không giống lắm, quanh ánh sáng không có cây cối." Nhìn không thấy dấu hiệu có cây.
Cơ Phi Nghênh đổi tay ôm lấy cánh tay anh, trong đôi mắt đen sáng trong như nước hiện rõ vẻ mong chờ: "Mình đi xem thử có được không?"
Trình Thích nhận ra sự mong mỏi trong cô: "Được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!