Chương 41: (Vô Đề)

Sau khi về lại ký túc xá, vừa đặt ba lô xuống, Cơ Phi Nghênh lập tức bị mấy cô bạn cùng phòng vây quanh:

"Cơ Phi Nghênh, hôm nay cái anh đẹp trai đó là bạn học cấp ba của cậu thật à?"

"Ừ đúng vậy."

Cô bạn thứ hai nháy mắt tinh nghịch: "Chỉ vậy thôi sao?"

Cơ Phi Nghênh nhướng mày, vẻ mặt vô tội: "Chứ mấy cậu còn muốn thế nào nữa?"

"Trời ơi! Ở trường cấp ba của cậu ai cũng đẹp trai vậy hả?"

Cơ Phi Nghênh suy nghĩ vài giây: "Người mà các cậu thấy chắc là "tài nguyên đỉnh nhất" của tụi mình rồi đấy." Dù sao, ngoại hình xuất sắc cũng là một trong những đặc điểm nổi bật nhất của cậu ấy.

Lão đại đang gập sách lại, tiếp lời: "Đẹp đến mức nào vậy?"

Lão nhị gật đầu lia lịa: "Rất đẹp! Đẹp đến mức… ái chà, không đủ từ để miêu tả. Nói chung là siêu cấp đẹp trai!"

Liễu Diệp ở bên cạnh cũng phụ họa: "Hơn nữa còn có khí chất rất đặc biệt!"

Lão đại hỏi: "Cơ Phi Nghênh, bạn cậu có bạn gái chưa?"

Cơ Phi Nghênh hơi khựng lại, nghiêm túc suy nghĩ vài giây rồi đáp: "Tớ cũng không rõ lắm. Nhưng chắc là chưa, tớ chưa nghe cậu ấy nói gì cả."

Lão nhị giả bộ nghiêm mặt trách móc: "Không phải là bạn học của cậu sao? Cơ Phi Nghênh, cậu không quan tâm bạn học gì cả!"

"Cậu ấy là người chuyên thi đấu học thuật, ít khi học cùng lớp với tụi mình, bình thường cũng ít nói. Hơn nữa, tớ mới liên lạc lại với cậu ấy từ năm ngoái… Tụi tớ chủ yếu trao đổi qua email về chuyện du học, hiếm khi nói chuyện khác."

Lão đại lập tức bắt lấy trọng điểm trong câu trả lời của Cơ Phi Nghênh, khóe môi nở nụ cười đầy ẩn ý, vừa nói vừa gật đầu: "Mới liên lạc lại gần đây, rồi người ta đến tìm cậu ngay — ê, có mùi mờ ám đấy nha, có thể phát triển nha~"

Cơ Phi Nghênh khẽ cười.

Rất lâu rồi cô không còn nghĩ đến những chuyện này nữa.

Cô giải thích: "Cậu ấy không phải đến tìm tớ đâu, hôm nay có việc nên mới đến A thị, bạn còn lại của tớ thì đang học ở B Đại — chính là người đi cùng hôm nay, hai người họ thân nhau hơn."

Nghĩ một lúc, Cơ Phi Nghênh quay sang hỏi Liễu Diệp: "Lần trước cậu ấy đến tìm tớ, cậu từng gặp rồi đấy."

Liễu Diệp từng gặp Cố Chính Vũ một lần, liền gật đầu: "À, là cái anh chủ nhiệm hội sinh viên phải không? Mình nhớ rồi." Trong lòng cô cũng cảm thấy khoảng cách giữa Mỹ và Trung Quốc thật sự quá xa, rất khó phát triển tình cảm.

Một lúc sau, Liễu Diệp hỏi: "Bạn cậu về rồi à?"

"Chưa, mai cậu ấy mới về. Mai tớ còn đi chơi với cậu ấy nữa." Cơ Phi Nghênh vừa lấy chìa khóa và thẻ ra khỏi túi, chuẩn bị sang khu nhà tắm công cộng để tắm rửa. Bình thường cô vẫn tắm ở đó, vừa rồi định đi thẳng sang luôn, nhưng vì Trình Thích đưa cô về, tiện đường nên cô về phòng trước.

Thật sự, rất lâu rồi cô mới không nghĩ đến mấy chuyện này, nên mới có thể thoải mái giữ liên lạc với cậu ấy như vậy.

Nhưng không thể phủ nhận, khi gặp lại cậu vào chiều nay, trong lòng cô đã nảy sinh một cảm giác rất đặc biệt.

Dù sao cũng đã hai năm không gặp.

Chủ nhật, Cố Chính Vũ bận cùng hội sinh viên chuẩn bị sân khấu và lên kế hoạch cho buổi dạ hội nên không đi chơi cùng Cơ Phi Nghênh và Trình Thích.

Trình Thích sẽ về Mỹ vào buổi tối, buổi sáng chỉ có ba tiếng rảnh, tối qua Cơ Phi Nghênh đã nghĩ kỹ và quyết định dẫn cậu đến một điểm du lịch gần đó.

Sáng hôm sau, Cơ Phi Nghênh rời ký túc xá sau khi rửa mặt xong. Khi còn chưa tới điểm hẹn thì đã thấy Trình Thích đang đứng yên lặng dưới một cây dương ven đường — vóc dáng nổi bật, yên tĩnh đến lạ.

Cậu hôm nay ăn mặc rất thoải mái.

Thật sự là vô cùng thoải mái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!