Chương 4: (Vô Đề)

Buổi chiều thứ Năm, kỳ thi tuyển chọn vòng hai của lớp bồi dưỡng Toán học đã được tổ chức sau khi vòng một loại đi một lượng lớn học sinh.

Cơ Phi Nghênh ngồi trong giảng đường lớn, cúi đầu chăm chú nghiên cứu đề thi.

Tuy đây chỉ là một kỳ thi tuyển chọn, nhưng theo lý mà nói, vòng hai lẽ ra phải khó hơn vòng một mới đúng.

Thế nhưng — đề lần này đơn giản đến mức không thể tin nổi.

Không biết là do giáo viên ra đề muốn làm cho nhanh, hay do ban tổ chức nghĩ đến sự tiện lợi khi chấm bài, hoặc có thể là vì vòng đầu đã loại quá nhiều học sinh, mà đề thi lần này chỉ có trắc nghiệm và điền đáp án — hoàn toàn không có bài tự luận vốn là phần quan trọng để phân định trình độ.

Cả bài thi chỉ có 10 câu trắc nghiệm và 15 câu điền đáp án, mỗi câu 4 điểm, vừa tròn 100 điểm.

Toàn bộ những lo lắng trước đó của Cơ Phi Nghênh trở thành thừa thãi.

Các câu hỏi đơn giản đến mức chỉ có thể diễn tả bằng bốn chữ:

Không thể tưởng tượng.

Cô đặt bút xuống, kiểm tra lại một lượt, xác định không có gì sai sót.

Nhìn đồng hồ — mới 2 giờ 45 phút.

Kỳ thi còn chưa trôi qua một tiếng, mà tận 4 giờ mới hết giờ.

Bây giờ mà nộp bài thì có lố quá không...?

Vị trí ngồi của cô nằm ở hàng giữa hơi chếch về phía sau, có thể nhìn thấy gần một nửa phòng thi.

Cô chống cằm, đưa mắt nhìn quanh — các bạn khác vẫn đang cắm cúi làm bài, kể cả lớp trưởng Cố Chính Vũ cũng đang cẩn thận xem đề. Giáo viên coi thi thì chậm rãi đi đi lại lại gần bục giảng.

Trong không khí như vậy, tự dưng nộp bài sớm hình như… tội lỗi lắm.

Ngay khi cô còn đang giằng co tâm lý, thì một bóng trắng bất chợt lọt vào tầm mắt.

Là một nam sinh, bóng lưng thẳng tắp, gầy cao đầy cuốn hút.

Bộ đồ trắng đen đơn giản, sạch sẽ mà tinh tế, cả người toát ra khí chất lạnh lùng, thanh nhã.

Cậu nhẹ nhàng đặt bài thi lên bục giảng rồi bước ra khỏi phòng thi.

Cơ Phi Nghênh lập tức nhận ra người đó — không ai khác ngoài bạn học cùng lớp của cô, "thần đồng" của khối: Trình Thích.

Có người tiên phong làm gương, dũng khí trong cô bỗng dâng trào.

Lập tức cầm bài thi đứng dậy.

Tiến lên bục giảng, cô đặt bài lên ngay trên bài của cậu.

Liếc qua bài thi của cậu một cái — cả tờ giấy gọn gàng, sạch sẽ. Phần trắc nghiệm ở trang đầu toàn là các đáp án A, B, C, D — câu cuối cùng chọn "B", giống hệt cô, khiến cô càng chắc chắn đó là đáp án đúng.

Trang sau là các câu điền đáp án — hàng loạt chữ số và biểu thức gồm x, y, z, nét chữ rõ ràng, cứng cáp, gọn gàng mà mạnh mẽ, như khắc vào giấy.

Trên góc bài thi là thông tin thí sinh — phần tên viết hai chữ gọn gàng: Trình Thích.

Hai chữ viết bằng mực đen ấy dường như có sinh khí, như bay thẳng vào tầm mắt cô.

Cô nhanh chóng rời khỏi giảng đường.

Nắng chiều len qua tầng mây, chiếu rọi lên người cậu bạn áo trắng phía trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!