Sau kỳ nghỉ Tết Dương lịch, lại có thêm một đợt tuyết rơi.
Cùng với những bông tuyết bay lả tả là kỳ thi cuối kỳ của các môn học.
Ngày hôm sau khi thi xong, Cơ Phi Nghênh liền đáp máy bay trở về Z thị.
Cô nghỉ ngơi mấy hôm ở nhà, đồng thời tham gia lớp tăng cường GRE.
Chu Vân Kỳ vốn định đưa Nhan Thiếu Thông đến gặp Cơ Phi Nghênh, nhưng tiếc là ngay khi bắt đầu kỳ nghỉ đông, Nhan Thiếu Thông đã cùng mẹ sang Canada thăm người thân, nên kế hoạch đành gác lại.
Nguyễn Thừa Hạo tổ chức một buổi tụ tập nhỏ, mời mấy người bạn thân thiết hồi lớp 11 cùng ra ngoài dạo phố xem phim, trong đó có Lê Mặc, Dư Thanh Tuyền, Hứa Đình Đình, và cả Cơ Phi Nghênh.
Sau khi tan tiệc, Cơ Phi Nghênh và Nguyễn Thừa Hạo cùng đi về một hướng, hai người đi bộ đến trạm xe, vừa đi vừa trò chuyện.
Đột nhiên cô nghe thấy anh nói:
"Thời gian trôi nhanh thật. Học kỳ sau nếu rảnh chắc tớ cũng phải tìm bạn gái thôi."
Cơ Phi Nghênh sững người, bất giác bước chậm lại:
"Hả, vậy…"
Nhưng đến chính cô cũng không biết mình định nói gì.
Cô còn nhớ hôm Tết Dương lịch, Dư Thanh Tuyền nói sẽ đi xem phim với Nguyễn Thừa Hạo và Lê Mặc.
Nguyễn Thừa Hạo đương nhiên hiểu cô định ám chỉ điều gì, chỉ khẽ cười chua chát:
"Cậu tưởng tớ không muốn nói với cô ấy à? Nhưng cô ấy cứ vờ như không nghe thấy, tớ còn biết làm gì nữa? Đâu thể cứ lặp đi lặp lại mãi."
Một lúc sau, Cơ Phi Nghênh mới hỏi khẽ:
"Cậu từng nói rồi sao?"
"Ừ, hồi trước nhắn tin từng đề cập. Có lẽ cô ấy thấy không hợp, hoặc không nghĩ theo hướng đó, nên vờ như không thấy."
Nguyễn Thừa Hạo đã từng suy nghĩ rất nhiều về chuyện này, đến giờ cũng đã có thể bình thản mà nói ra:
"Cô ấy hoặc là trong lòng đã có người thích rồi, hoặc là hoàn toàn chưa từng nghĩ đến chuyện tình cảm."
"Chứ lúc đó không phải hai người còn đi xem phim cùng nhau à?"
"Lúc đó thì tớ đã không còn ý gì khác nữa, nên mới có thể đi cùng."
Cơ Phi Nghênh "ừ" một tiếng, không nói gì, ánh mắt nhìn xa xăm.
Trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh Diêu Gia Tuấn từng nói sẽ sang Anh du học.
Có vẻ như những cặp đôi mà cô từng âm thầm mong đợi, đều vì khoảng cách và thời gian mà dần rẽ lối.
Thấy biểu cảm của cô có phần trầm lắng, Nguyễn Thừa Hạo không kìm được mà hỏi:
"Sao lại có vẻ mặt đó?"
Cơ Phi Nghênh thu lại ánh nhìn, chậm rãi đáp:
"Chỉ là thấy… có những chuyện phát triển khác xa với tưởng tượng."
"Cơ Phi Nghênh, đại học khác hẳn cấp ba.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!