Chương 37: (Vô Đề)

Hai người trò chuyện rất nhiều chủ đề, nhắc đến Nguyễn Thừa Hạo, Cơ Phi Nghênh nói:

"Mấy hôm trước tớ có liên lạc với cậu ấy, hình như tuần trước vừa thi xong."

Lê Mặc đáp:

"Đúng rồi, hôm thi xong bọn tớ có đánh bóng cùng nhau."

"Các cậu hay chơi bóng với nhau à? Thế thì tốt quá."

Cơ Phi Nghênh thấy vui thay cho hai người họ.

Cố Chính Vũ sau khi làm Trưởng ban đối ngoại của Hội sinh viên thì càng bận hơn, mấy lần cô rủ đi đánh cầu lông mà cậu ấy đều không sắp xếp được thời gian.

"Có thời gian thì tụi tớ chơi."

Lê Mặc chợt nhớ tới quả bóng rổ cô tặng mình:

"Quả bóng cậu tặng tớ, tớ vẫn để cẩn thận, chưa nỡ dùng đến."

"Á? Vậy à? Hay là tớ tặng thêm cậu quả nữa nhé?"

Đó là cách duy nhất cô nghĩ ra để anh có thể chơi bóng mà không phải dùng đến quả kia.

Lê Mặc bật cười:

"Dĩ nhiên là không cần đâu. Tớ có bóng của mình rồi, nên chưa dùng đến cái cậu tặng. Ký túc của Nguyễn Thừa Hạo cũng có một quả nữa. Sau này tớ về Z thị thì sẽ mang quả cậu tặng ra chơi."

Bóng rổ năm sáu trăm tệ, cô không quá bận tâm về giá trị.

Có những lời cô nói ra không cần suy nghĩ, vì trong lòng cô coi anh như một người bạn thân, hoàn toàn vô tư, nên lời lẽ cũng nhẹ nhàng vui vẻ.

Hồi lớp 12, chỉ cần cô nhạy cảm hơn một chút, có lẽ đã nhận ra Lê Mặc có tình cảm với mình.

Nhưng cô lại không để ý.

Cô thông minh lanh lợi, mà vẫn giữ được sự trong sáng trong tâm hồn.

Trong lòng Lê Mặc thoáng dâng lên chút tiếc nuối.

Nếu lúc đó anh dũng cảm theo đuổi cô, có lẽ họ đã có cơ hội.

Vậy thì bây giờ, họ không chỉ là bạn thân, mà còn có thể gọi nhau mỗi ngày, để giọng nói trong trẻo vui tươi ấy luôn vang bên tai anh.

Nhưng ý nghĩ đó chỉ lóe lên trong đầu rồi nhanh chóng tan biến.

Lê Mặc nhìn về phía khung rổ gần đó, khẽ cười rồi dời mắt ra xa.

Lê Mặc, mày rất rõ, mày vẫn thích làm bạn với cô ấy hơn.

Về đến ký túc xá, Cơ Phi Nghênh bắt đầu thu dọn đồ đạc để lên thư viện học.

Sáng nay dùng laptop tra tài liệu, xong rồi lại để nguyên trên bàn.

Cô mở máy, đăng nhập email, nhấp vào thư Trình Thích gửi hôm qua, rồi viết thư trả lời:

"Cảm ơn cậu nhé! Hồi đó cậu thi cả SAT lẫn TOEFL à? Cậu thi được bao nhiêu điểm?"

Tắt máy xong, Cơ Phi Nghênh đeo balo đến thư viện học bài, đọc tạp chí một lúc rồi bắt đầu học từ vựng GRE.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!