Chương 30: (Vô Đề)

Các môn học của ngành Khoa học máy tính rất nhiều. Năm nhất, ngoài các môn đại cương, Cơ Phi Nghênh còn phải học thêm vài môn chuyên ngành, mỗi ngày đều bận rộn với việc lên lớp, đọc sách, lúc rảnh thì chơi vài trò chơi máy tính.

Điểm khác biệt rõ ràng nhất giữa đại học và trung học là khuôn viên trường rất rộng. Mỗi lần từ ký túc xá đến thư viện, Cơ Phi Nghênh phải đi gần hai mươi phút.

Chiều thứ Bảy hôm đó, Cố Chính Vũ đến nhà thi đấu của Đại học A để đánh cầu lông cùng Cơ Phi Nghênh. Cô đặt sân ở góc đông bắc của nhà thi đấu, sân kế bên có mấy sinh viên đang chơi, không khí vô cùng sôi nổi. Khi hai người đang ngồi nghỉ bên cạnh sân, một nam sinh từ sân kế bên đi tới, giới thiệu mình là thành viên đội tuyển trường, hỏi họ có muốn gia nhập đội hay không.

Lúc mới vào nhà thi đấu, Cơ Phi Nghênh và Cố Chính Vũ đã chú ý đến trình độ xuất sắc của những sinh viên ở sân bên cạnh, nghe nam sinh kia nói vậy, trong lòng lập tức hiểu ra.

Cố Chính Vũ không phải sinh viên của Đại học A nên tất nhiên không thể tham gia đội tuyển của trường. Cơ Phi Nghênh suy nghĩ một lát rồi đồng ý. Từ đó, cô lại có thêm một nhiệm vụ hằng tuần — huấn luyện.

Bốn mùa ở miền Bắc rất rõ rệt, đến cuối tháng 9 thời tiết dần trở lạnh, sau kỳ nghỉ Quốc Khánh lại càng lạnh hơn. Cây cối trong trường bắt đầu rụng lá, dọc theo con đường rợp bóng cây đầy rẫy lá khô. Đến tháng 12, phần lớn cây trong khuôn viên đã rụng sạch lá, chỉ còn trơ trọi cành khô. Cuối năm có một trận tuyết rơi, thời tiết càng thêm lạnh giá.

Sáng ngày lễ Giáng Sinh, Chu Vân Kỳ đến trường tìm Cơ Phi Nghênh, thấy cô bên trong áo khoác chỉ mặc một chiếc áo thun dài tay mỏng manh, liền khâm phục không thôi:

"Cậu giỏi thật đấy, giữa mùa đông mà mặc ít thế này."

Suốt ba năm cấp ba, hai cô gái gần như ngày nào cũng ăn trưa cùng nhau. Bây giờ mỗi người học ở một trường khác nhau, tự nhiên không thể gặp gỡ thường xuyên như trước. Đây là lần *****ên họ gặp nhau kể từ khi vào đại học.

Cơ Phi Nghênh dẫn bạn dạo quanh khuôn viên, buổi chiều cùng vào nhà ăn tự phục của trường dùng bữa. Trường của Chu Vân Kỳ ở vùng ven đô, cần phải về trước khi trời tối hẳn. Sau bữa ăn, hai người đi dọc theo con đường rợp bóng cây trong trường, Chu Vân Kỳ hỏi:

"Ơ, Giang Thắng Văn học cùng trường với cậu mà, cậu có hay gặp cậu ấy trong trường không?"

Cơ Phi Nghênh lắc đầu:

"Hiếm lắm. Viện Lý của cậu ấy cách viện bọn mình khá xa."

Chu Vân Kỳ nhìn dòng xe qua lại trên đường, khẽ mỉm cười, nụ cười có phần cô đơn:

"Cậu xem, trường tụi mình cách nhau xa như vậy, nhưng rảnh vẫn có thể gặp mặt. Về Z thị cũng có thể hẹn nhau ra ngoài. Cậu còn nhớ không, hồi trước mình từng nói là muốn học ở thành phố khác với cậu ấy, cuối tuần rảnh có thể gặp nhau, ai ngờ thật sự lại học ở hai thành phố khác nhau. Nhưng mà xa thế này, cuối tuần làm gì gặp được chứ? Chỉ đành đợi đến kỳ nghỉ hè hoặc nghỉ đông.

Người mình gặp nhiều nhất vẫn là cậu, xem ra mình với cậu có duyên hơn."

Từ khi lên cấp hai, Cơ Phi Nghênh bắt đầu cao lên rất nhanh, vào lớp 10 đã cao 1m68, thuộc dạng cao trong đám con gái. Đầu năm lớp 12, chỗ ngồi của cô được xếp ở cuối lớp, lúc ấy Nhan Thiếu Thông ngồi ngay phía trước bạn cùng bàn cô. Một tháng sau, trường Z chính thức đi vào học, dưới sự chỉ đạo của giáo viên chủ nhiệm, Cố Chính Vũ đã sắp xếp lại chỗ ngồi toàn lớp, Nhan Thiếu Thông được chuyển lên phía trước. Vốn tính tình đã trầm lặng ít nói, từ đó Cơ Phi Nghênh và cậu ta lại càng ít tiếp xúc.

Cô biết Chu Vân Kỳ và Nhan Thiếu Thông cho đến giờ vẫn chỉ là bạn bè. Chu Vân Kỳ không nói, cô cũng không hỏi nhiều.

Ra khỏi cổng trường, Chu Vân Kỳ nhìn về con đường đối diện, thở dài một hơi:

"Haiz, mấy người học Vật lý thật khó hiểu."

Cơ Phi Nghênh cùng cô đứng chờ đèn xanh, nghiêng đầu hỏi:

"Hả? Sao lại nói vậy?"

Chu Vân Kỳ vội xua tay:

"Không nói cậu! Tớ nói mấy người con trai ấy. Nhan Thiếu Thông, Giang Thắng Văn, còn cả Trình Thích nữa, ai cũng sâu sắc khó lường."

Cô thu lại ánh nhìn, tiếp lời:

"Với lại toàn là bạn học lớp 12 của cậu đó."

Cơ Phi Nghênh nhìn cô không nói gì, biểu cảm vô cùng vô tội.

Chu Vân Kỳ "phì" một tiếng bật cười, cảm thấy kể chuyện mình không nhẹ nhõm được, nên quyết định nói chuyện người khác để giải tỏa:

"Haiz, thật ra tớ rất tò mò bạn gái sau này của Trình Thích sẽ là người như thế nào."

Cơ Phi Nghênh cũng rất tò mò, chân thành gật đầu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!