Chương 24: (Vô Đề)

Lễ hội nghệ thuật là hoạt động lớn cuối cùng của trường Z trong học kỳ này. Sau đó, suốt hơn nửa tháng còn lại, học sinh đều bận rộn chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ sắp tới.

Thời gian kỳ thi cuối kỳ ngày một đến gần. Vào buổi trưa, trong lớp thường xuyên có học sinh cắm cúi làm bài tập các môn, hoặc ôn lại kiến thức cũ.

Các câu lạc bộ của trường đều ngừng hoạt động, các môn phụ cũng lần lượt kết thúc, chỉ còn các nhóm luyện thi học sinh giỏi là vẫn tiếp tục sinh hoạt như bình thường. Giáo viên phụ trách môn Tin học vẫn kèm riêng Cơ Phi Nghênh mỗi tuần một buổi. Mỗi tối, sau khi ôn lại các bài học trong ngày, cô lại tranh thủ giải vài đề tin học.

Kỳ thi cuối kỳ của học kỳ hai sẽ diễn ra vào tuần sau. Tối thứ Sáu tuần này, tổ khối tổ chức buổi ôn tập toán học cuối cùng trước kỳ nghỉ hè.

Tan học, mấy bạn tham gia buổi học bồi dưỡng cùng nhau đi ăn tối ở nhà ăn. Cơ Phi Nghênh thu dọn đồ đạc, bước ra khỏi lớp thì không thấy bóng dáng Trình Thích, vừa định hỏi Cố Chính Vũ thì một nam sinh khác đã lên tiếng trước:

"Trình Thích đâu rồi?"

"Thầy phụ trách thi vật lý gọi cậu ấy có việc, mình cứ đi ăn trước đi."

Lê Mặc nghiêng đầu suy nghĩ vài giây rồi hiểu ra:

"Chắc là chuyện tập huấn đội tuyển tỉnh trong kỳ nghỉ hè."

Sau đó quay sang hỏi:

"Cơ Phi Nghênh, hè này các cậu thi rồi đúng không?"

"Ừ."

"Thi khi nào vậy?"

Cơ Phi Nghênh đáp với chút ngại ngùng:

"À, mình cũng không biết nữa. Mình chưa hỏi thầy cô."

Mấy chuyện kiểu này cô rất ít khi hỏi trước, thường là gần đến ngày thi mới xác nhận với giáo viên.

Cả nhóm ăn tối xong quay về trường, còn khoảng hơn mười phút nữa mới đến giờ học.

Tối nay có công ty thuê sân bóng đá của trường để tổ chức trận giao hữu. Hai đội đang thi đấu vô cùng quyết liệt trên sân cỏ, khiến học sinh tụ tập từng nhóm nhỏ đứng ở hành lang, tựa người lên lan can xem bóng.

Cơ Phi Nghênh nhìn một lúc rồi kéo nhẹ vạt áo sơ mi của Trình Thích, người mới từ phòng giáo viên dạy lý trở về cách đây vài phút:

"Vì sao cú sút đó lại bị tính là không hợp lệ? Cầu thủ bên tấn công có việt vị đâu mà?"

Cố Chính Vũ cũng không rành bóng đá, chẳng hiểu gì cả, liền xoay đầu hỏi theo:

"Đúng đó, đâu có việt vị gì đâu."

Dưới lớp áo sơ mi có chút lực kéo rất nhỏ.

Trình Thích cúi đầu nhìn, thấy ngón tay cái của cô đang nhẹ nhàng giữ lấy mép áo cậu. Lớp vải trắng bị kéo căng nhẹ, trải đều thành một mảng nhỏ.

Ngón tay cô thon dài, làn da trắng ngần, dưới ánh sáng lờ mờ có thể nhìn thấy rõ những mạch máu xanh nhạt ẩn dưới da. Trên cổ tay đeo một chiếc đồng hồ mặt bầu dục, dây đen nhỏ ôm lấy cổ tay mảnh mai như cành non đầu xuân.

Bất chợt, cậu nhớ lại, trong cuộc thi kiến thức lần trước, cô cũng từng kéo áo cậu như thế.

Trình Thích thu lại mạch suy nghĩ, liếc nhìn cô một cái rồi giải thích:

"Cầu thủ bên tấn công che khuất tầm nhìn của thủ môn, nên bàn thắng không được công nhận."

Cơ Phi Nghênh buông vạt áo cậu ra, gật đầu, tiếp tục xem trận đấu.

Tóc cô hiện đã ngắn hơn so với lúc đi du lịch, rủ xuống gáy trắng nõn. Gió nhẹ thổi qua làm tóc mái trước trán bay lên rồi lại rơi xuống, nửa che khuất đôi mày thanh tú, phía dưới là đôi mắt long lanh ánh sáng nhè nhẹ, trong vắt như nước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!