Sáng sớm hôm sau khi tỉnh lại, bên người lại trống không. Phương Mộc ra phòng khách không thấy người, anh quay lại toilet chuẩn bị tắm sơ sơ thì thấy Lý Bích đang ngồi trên bồn cầu, trong tay cầm điện thoại, vừa thấy Phương Mộc vào lập tức cất di động đi.
Trong lòng Phương Mộc có hơi khó hiểu, một mình ngồi xem cái gì, sợ chomình biết như vậy?
Lý Bích hỏi: Ngủ ngon không?
Ừ.
Lý Bích nhẹ giọng nói:
"Sáng nay em không cần đến công ty."
Phương Mộc không biết nói cái gì mới phải. Lý Bích vén áo ngủ của anh lên, ngón tay âm thầm len vào giữa hai chân Phương Mộc, vuốt ve vùng đáy chậu giữa hai viên tinh hoàn và hậu môn của Phương Mộc.
Phương Mộc cảm thấythân dưới như bị từng luồng hơi nóng tập kích, Lý Bích dang chân của anh ra, nửa quỳ cúi đầu, đầu lưỡi liếm lên vùng đáy chậu kia, trong đôi mắt Phương Mộc ánh lên hơi nước:
"Em… Em chờ một chút, chờ một chút…"
Hàm răng run cầm cập, chỉ còn lại một chữ Chờ.
Nơi này nhạy cảm như vậy, chính anh cũng không biết!
Lý Bích đứng lên, cởi quần ngủ của mình ra, kéo tay Phương Mộc xoa lên dương v*t đã cương lớn: Có cảm giác không?
Phương Mộc cúi đầu cởi áo ngủ:
"Chơi anh, chơi anh đến khóc đi."
Lúc kết thúc đã là một giờ sau.
Phương Mộc ngửa mặt nằm trên giường, Lý Bích ở bên cạnh anh ngồi dậy: Muốn tắm không?
"Em tắm trước đi, anh chờ lát nữa."
Lý Bích nhẹ nhàng khẩy khẩy hậu môn của anh, dìu anh quỳ lên, tinh dịch tronghậu môn đã sớm trào ra ngoài, nhất thời không thu kịp, tinh dịch chảy dọc bắp đùi tràn xuống.
…..
Phương Mộc cúi đầu không nói. Đây là cố ý đi…
Lý Bích im lặng, cúi đầu hôn lên bụng nhỏ của anh:
"Thầy Phương thật đẹp."
Phương Mộc vuốt tóc của hắn. Biết rõ là hắn cố ý, nhưng vẫn không tức giận, cho đến giờ anh vẫn không thể nổi giận với thằng nhóc này được.
Chúng ta đi tắm.
Khi tắm, ngón tay Lý Bích nhẹ nhàng xoa nắn vùng đáy chậu riêng tư của anh.
Từng đợt tê dại kéo đến, mặc dù không thể bắn tiếp, nhưng vẫn không nhịn được thèm muốn. Điểm mẫn cảm kia thật thoải mái, sao thằng nhóc kia lại biếtthân mật nơi đó chứ…
Phương Mộc mặc áo ngủ sạch sẽ, dùng khăn lông lau tóc, yên lặng lướt di động của mình. Lý Bích còn chưa tắm xong, phòng vệ sinh chảy ào ào tiếngnước.
Đột nhiên, trên bàn rung lên một tiếng.
Đó là trợ lý của Lý Bích gọi đến, Phương Mộc đưa di động đến phòng tắm để Lý Bích nghe. Cả người hắn đều là bọt xà phòng, nhanh chóng nói rồi đưa lạicho Phương Mộc:
"Buổi tối có xã giao, cũng sẽ không về dùng cơm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!