Chương 879: Mạo danh

Đánh giá: 9.5 / 2 lượt

A…

Nhưng ngay sau đó đã có một tiếng hét thảm thiết vang lên, Chu Tiếu vừa lao lên tấn công Chu Á Huy, còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị Chu Á Huy tung một cú đấm vào bụng.

Chu Tiếu kêu gào thảm thương, khiến mọi người ở đó đều thấy hốt hoảng.

"Loại như ngươi cũng đòi dạy dỗ ta ư?"

Chu Á Huy hừ lạnh nói: "Mấy chục năm trước, ngươi không đủ trình và cả bây giờ cũng vậy!"

Chu Á Huy xuống cùi chỏ vào lưng Chu Tiếu, những tiếng kêu rên thảm thiết vang lên không ngớt.

Chu Tiếu lập tức ngất xỉu.

"Mới cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tư mà tưởng có thể phách lối trước mặt ta ư?"

Chu Á Huy ném Chu Tiếu đã ngất xỉu như một con heo chết sang một bên rồi nhìn Chu Bằng, nói: "Chu Bằng, ngươi mạnh hơn hắn một chút, là cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ sáu

- Bất Tử Chi Thân, muốn thay thế vị trí thiếu trưởng tộc của ta thì đến đây khiêu chiến đi!"

Thấy nhị đệ của mình gần như bị tàn phế, mắt Chu Bằng hằn tia máu.

"Hừ! Ngươi đã giả mạo thiếu trưởng tộc của gia tộc ta, giờ còn ra tay với con cháu trong gia tộc, chán sống rồi mà!"

Chu Bằng lạnh mặt rồi tấn công.

Dù biết người đứng trước mặt mình đúng là Chu Á Huy, nhưng thấy vị trí thiếu trưởng tộc sắp tuột khỏi tay, nếu vì sự quay về bất ngờ của Chu Á Huy mà xảy ra sự cố thì mọi thứ sẽ thành công cốc hết!

Vì thế, Chu Á Huy buộc phải chết.

"Diệt Thiên Băng Địa Liệt!"

Chu Bằng hét lên rồi lập tức tấn công.

"Hay cho chiêu Diệt Thiên Băng Địa Liệt, đây chẳng phải là chiêu thức ta dạy cho ngươi sao hả Chu Bằng?"

Chu Á Huy lạnh giọng nói rồi tung một chưởng ra.

"Diệt Thiên Băng Địa Liệt!"

Khí thế mạnh mẽ bao phủ, Chu Á Huy và Chu Bằng đều là cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ sáu

- Bất Tử Chi Thân, sự đụng độ của họ tạo ra uy lực hung hãn không gì địch nổi.

Uỳnh…

Bãi biển đã nứt ra, sau chiêu thức đó, chân nguyên bùng nổ như huỷ diệt cả đất trời.

Một luồng sức ép và bùng phát đã làm dậy lên những con sóng lớn.

Sự tăng vọt và kích động của tốc độ này khiến mọi người đều thầm run rẩy.

Song, khi cơn sóng mang tính huỷ diệt ấy lan đến gần Mục Vỹ, Diệp Thu đã bước ra, tất cả khí thế đã tan thành mây khói.

"Khá giống ngày xưa rồi đấy!", Mục Vỹ nhìn Diệp Thu rồi cười nói.

"Dao Nhi, bảo vệ ta nhé, ta cần khôi phục thực lực một chút!"

"Được!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!