Một phút quảng cáo đồng thời cũng là thời gian để chuẩn bị sân khấu cho tiết mục cuối cùng
Saleh nhìn chằm chằm vào sân khấu với mấy bóng người đang chạy trong bóng tối hỏi: "Tôi rất mong đợi sản phẩm lát nữa vợ anh sẽ giới thiệu, có điều tôi nghĩ anh đã nhìn qua rồi…"
"Không, tôi vẫn chưa nhìn thấy." Hoa Vô Ý ngắt lời anh ta, lần này vợ anh hoàn toàn không nhắc trước với anh cuối cùng cô sẽ giới thiệu cái gì, cũng chẳng cho anh xem trước, chỉ bảo anh nếu như có thời gian thì đến một chuyến, nếu bận thì thôi.
Thợ Săn và Tiểu Ảnh phụ trách kiểm tra an toàn, bọn họ nhất định đã xem qua sân khấu của Cửu Ca, nhưng hai người lại không nói gì với anh, chỉ là sau lần tập luyện cuối cùng về, ánh mắt Tiểu Ảnh nhìn anh vừa giống như đố kỵ lại vừa giống như hâm mộ. Còn Thợ Săn thì lại nhìn anh với ánh mắt hết sức nghiêm túc nói: Hiện trường thi đấu lần này, anh nhất định phải đến, nếu không anh sẽ hối hận cả đời.
Trợ lý phụ trách theo dõi ratings vừa nhìn không chớp mắt vào màn hình vừa nắm lấy bộ đàm, dùng giọng nói gần như run rẩy nói với Vu Phi: "Vu tổng, anh nhất định không tài nào tin nổi, ratings hiện giờ đã tăng lên bao nhiêu đâu."
"Bao nhiêu?" Vu Phi vẫn duy trì bình tĩnh.
Người trợ lý hít sâu một hơi, nhắm mắt nói: "57%! Bao gồm lượng xem online, Hiện giờ quá nửa số người cả nước đang xem tiết mục này."
Số liệu này … Tim Vu Phi đang rỏ máu! Không thua kém gì ratings mấy bộ phim bom tấn năm ấy!
Nếu như anh ta sớm biết thân phận của Mục Cửu Ca, nếu như anh ta có thể tiến hành sớm, mấy cuộc thi thành phố, thi tỉnh và đáng tiếc nhất là hai vòng thi toàn quốc cũng không để lãng phí như thế.
"Thợ quay phim đi vào cánh gà chưa?" Vu Phi đột nhiên hỏi.
Một trợ lý bên cạnh lập tức trả lời: "Đã vào rồi."
"Bảo Lý Phú Đạo nhất định phải chụp mọi hành động của Mục Cửu Ca ở phía sau sân khấu lại!" Đây là cái thứ không chỉ có độ hot rất lớn mà còn rất đáng tiền nữa, đến lúc đó chỉ cần giật title "Một mặt không ai biết của phu nhân Bá Tước sau sân khấu", chỉ riêng hậu trường của trận chung kết tuyển thủ thôi cũng có thể làm ra một chuyên mục có ratings vô cùng cao.
60 giây cuối cùng trước khi lên sân khấu, Thợ Săn và mấy người cảnh sát, nhân viên bảo an lại đến tiến hành khâu kiểm tra cuối cùng.
Đây đã là lần thứ ba. Cửu Ca cảm thấy hơi kỳ lạ, cần phải kiểm tra kỹ càng như thế sao? Giá đèn trên trần nhà, cầu thang tự động trên sân khấu, hiệu quả đèn sân khấu, bối cảnh tiết mục sau đó…. Thậm chí Trịnh Dã còn kiểm tra phản ứng chất độc xung quanh cô, dụng cụ to bằng bàn tay ấy là nhờ Tiểu Ảnh nói cho cô công dụng từ lần trước.
Có thợ chụp ảnh đến chụp cảnh ngoài lề sau sân khấu, bị mấy vị cảnh sát ngăn lại, dù cho đối phương có nói thế nào, đều không cho phép họ bước vào hiện trường đã chuẩn bị kỹ lưỡng một bước, càng không cho bọn họ tiếp cận Cửu Ca.
Trịnh Dã bảo Cửu Ca yên tâm, nói rằng đó chẳng qua chỉ là đề phòng mọi tình huống mà thôi.
Cửu Ca không biết chuyện quả bom hẹn giờ xảy ra lúc trước, còn cảm thấy họ thận trọng thái quá.
Đối với người ngoài sân khấu, thời gian giới thiệu chỉ là thoáng chốc, nhưng đối với người phía sau sân khấu lại không cảm thấy thời gian trôi qua lâu, mà lại cảm thấy vẫn chưa chuẩn bị tốt nhất đã phải lên sân khấu rồi.
Trên sân khấu MC đã quay lại, bắt đầu giới thiệu cuộc sống thường ngày của Cửu Ca, trọng điểm vẫn là giới thiệu mấy tác phẩm trước đây của cô, trình tự này không khác gì với những tuyển thủ khác, nhưng cảm xúc của mọi người tại hiện trường lại bị quấy động rất rõ, Hoa Vô Ý đứng ở tầng hai được may ảnh lướt qua nhiều lần, mỗi lần ống kính quét qua Hoa Vô Ý và Saleh, khán giả trẻ tuổi nữ trước màn hình đều thấy xem không đủ nhìm chằm chằm vào bọn họ, thực tình chuyện này cũng không phải bọn họ hiếm hoi hai người bọn họ, mà là do con người trời sinh đã tò mò với những người có hoàn cảnh cuộc sống khác người, đây cũng là lý do mấy tin lá cải được bán với giá rất cao.
Trợ lý hiện trường chạy xuống giơ tay với Cửu Ca, vẫn còn mười giây nữa là lên sân khấu, mười, chín, tám, …
Trên sân khấu, Thái Bình Lang đang dùng giọng điệu vô cùng kích động mà nói: "Người kế thừa truyền thống hàng nghìn năm của Tô gia, chỉ điểm cho một số tuyển thủ – Mục Cửu Ca, cô sẽ mang đến cho chúng ta điều chấn động gì đây? Thời khắc mà hàng ngàn hàng vạn người chờ đợi đã đến, kết quả của trận quyết chiến cuối cùng sẽ được công bố ngay sau đây! Xin mời tuyển thủ Mục Cửu Ca!"
Trong phút chốc sân khấu chìm vào bóng tối.
Lúc này, không chỉ người quan tâm, yêu thích, tò mò với Cửu Ca đều chăm chú vào màn hình, mà ngay cả hận cô, ghét cô, mong cô trở thành trò cười càng chăm chú vào màn hình.
Hàn Điềm Phương bước ra từ phòng chờ, đi đến căn phòng lớn sau cánh gà xem trực tiếp, mà trong này không chỉ có mình cô ta, lúc này mọi tuyển thủ giới thiệu sản phẩm trước đều đứng trong này, yên lặng nhìn vào màn hình, bao gồm cả Tịch Hòa vừa mới từ sân khấu xuống còn chưa kịp tẩy trang.
Bàn Tứ Muội hồi hộp nắm chặt tay Tịch Hòa, cô tin dựa vào tài năng của Cửu Ca nhất định sẽ thắng, nhưng cô không biết vì sao mà vẫn hồi hộp đến mức này.
Tịch Hòa nắm lại tay cô, không mảy may muốn che giấu mối quan hệ của hai người.
Tại nhà Hàn gia, Hàn Vĩ Thiều và Hàn Gia Duệ đang trong thư phong tiến hành cuộc đàm thoại bí mật, canh thời gian bước ra khỏi thư phòng, trở về phòng khách.
"Sắp bắt đầu rồi hả?" Hàn Vĩ Thiệu ngồi trên sô pha hỏi vợ.
Lý Hạnh gật đầu: "Lần giới thiệu cuối cùng, con nhóc kia nhất định sẽ thể hiện hết bản lĩnh, mang sản phẩm tốt nhất trưng ra. Đến lúc đó có lẽ chúng ta có thể phỏng đoán ra bí mật của Tô gia rốt cuộc là gì."
Hàn Vĩ Thiều không nói gì, thân là người Tô gia, ông biết nhiều hơn rất nhiều so với người mới gả đến Tô gia hai năm là Lý Hạnh, bí mật kia của Tô gia có lễ có liên quan đến việc truyền lại kỹ thuật thêu, nhưng tuyệt đối không chỉ là một kỹ thuật thêu thùa. Mọi kỹ thuật thêu chỉ cần mình có thể thêu được thì dù có khó cỡ nào đi chăng nữa, chỉ cần có được sản phẩm thuê thì ắt sẽ có người thêu theo được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!